NGUYỆT THƯỢNG TRỌNG HỎA - Trang 43

“Nói bậy, ta nghe nói Nguyệt Thượng nhị cốc chủ suốt ngày ở lỳ trong

cốc, ăn uống không trả bạc, mọi người trong cốc còn hận không thể đuổi
hắn đi, chỉ có Thượng Quan Thấu vẫn giữ hắn lại …” Ngọc Lưu Ly bỗng
nhiên đập tay một phát,” Nói không sai, ta đã nói mấy năm nay Thượng
Quan Chiêu Quân càng ngày càng thần bí, thì ra là sắp siêu thoát thăng tiên
rồi.”

Lúc này, người phía sau lại kêu lên:

“Ê, ê, ê, các người thì thầm cái gì?”

Trọng Tuyết Chi đang hăng hái nghe, lại bị quấy rầy, lập tức đứng lên

nói:” Câm miệng!”

Những người đó vừa thấy Tuyết Chi thì cười ha hả. Trên mặt mỗi

người đều lòe loẹt hình xăm, nhìn chẳng ra gì cả.

Lúc này, giọng nói một nữ tử truyền đến:” Đang cười cái gì vậy?”

“Đại nương này tự nhiên bảo chúng ta “câm miệng”, ha ha ha ha …”

Đại …. Nương?

Ngay sau đó, nàng cũng biết, đại nương là đang nói mình,

Một đám yêu nam (nam nhân yêu ma, quỷ quái) đứng ở giữa, bỗng

nhiên vây quanh một bé gái, chỉ cao đến ngực bọn họ, nhìn thế nào cũng
chỉ khoảng mười hai tuổi. Làn da nàng không giống những đứa trẻ da trắng
hồng hào khác, mà xanh xao nhợt nhạt. Còn đôi môi, chỉ là hai phiến lam
sắc, cũng không đáng sợ lắm, nhưng nhìn thật quái dị.

Tuyết Chi thấp giọng nói:” Đừng nói ta biết, đây là Mãn Phi Nguyệt.”

Mục Viễn nói:” Chính là ả.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.