NGUYỆT THƯỢNG TRỌNG HỎA - Trang 58

Ngọc Lưu Ly nói:” … Lại tới nữa.”

Lúc sau, Tuyết Chi lại tham gia mấy trận luận võ nữa, đứng thứ hai

mươi ba.

Trước đây, trong lịch sử của anh hùng đại hội chưa có một nữ nhân

nào mới hai mươi tuổi đã xếp ở vị trí này. Theo lý mà nói, đây là một vinh
dự rất lớn, vì nàng là con gái của Trọng Liên. Lời bàn tán thì nhiều không
kể hết, Trọng Tuyết Chi lơ đi không để ý, nhưng vẫn phiền não trong lòng.
Mọi người đều thấy được, Trọng Hỏa Cung mất đi Trọng Liên quả thực
‘đại thương nguyên khí’ (tổn hại nặng nề), Mục Viễn xuất trận, đại diện cho
môn phái đánh mấy hiệp, liền từ chối khiêu chiến của Nguyên Song Song,
đứng thứ mười sáu. Tuyết Chi không có hảo cảm với Nguyên

Song Song, còn giận trận đấu hôm trước cùng Mục Viễn.

Nhưng Mục Viễn nói:” Nếu không có gì lớn tốt nhất đừng đắc tội

nhiều, lúc này tạm thời tha cho bọn họ. Cho ta mười năm, ta nhất định làm
Trọng Hỏa Cung khôi phục như xưa.”

Nhìn Mục Viễn, tâm tình Tuyết Chi vẫn thấy rất phức tạp. Nàng rất tin

tưởng hắn, nhưng nàng biết thân là Thiếu cung chủ, nàng không thể toàn
tâm toàn ý tin tưởng một người. Nhưng không có Trọng Liên trầm tĩnh trí
tuệ, Lâm Vũ Hoàng lanh lẹ kiên cường, càng không có thân thủ tuyệt thế
của bọn họ, nàng vẫn không thể tự tin được.

Đêm đến, Tuyết Chi vô cùng bất an. Nàng lần đầu tiên đêm khuya

khoắt mà chạy ra luyện võ. Nhìn sóng nước dao động dồn dập, nàng bỗng
nhớ đến người ở Hồng Hoa viện. Lâm Vũ Hoàng ngồi xổm xuống bên
người nàng, tay nắm lấy tay nàng đang ngồi tấn, áp chân, ra quyền.

“Ya!” đôi mắt nhỏ của Tuyết Chi mang ý cười, thanh âm non nớt,

không thành thạo, vung nắm đấm mềm mại vào trước mũi Lâm Vũ Hoàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.