NGUYỆT THƯỢNG TRỌNG HỎA - Trang 77

Vẫn là Ôn Cô trưởng lão nói trước:

“Thiếu cung chủ, lặn lội đường xa có mệt không?”

Trên đầu Tuyết Chi đã có một tầng mồ hôi vẫn cứng rắn nói:” Không

hề gì.”

Uất Trì trưởng lão mỉm cười nói:” Nếu không có gì, vậy thành tích

nhất định rất tốt?”

Nhìn gương mặt tươi cười của Uất Trì trưởng lão, Tuyết Chi liếc một

cái, chột dạ.

Nàng nắm chặt tay thành đấm, cúi đầu xuống thấp. Cái gọi là việc gấp,

thật ra chính là cùng nhau kết tội. Mọi người đều biết thứ tự của nàng,
nhưng không ai biểu lộ cảm xúc gì.

Cuối cùng, vẫn là Vũ Văn trưởng lão phá tan cục diện khó xử, “Thiếu

cung chủ, con theo ta đến đây.”

Lão chầm chậm cầm gậy lên, bước xuống bậc thang một cách chậm

chạp. Qua mấy năm nay, mấy vị trưởng lão tuổi đều đã cao, nhưng Vũ Văn
trưởng lão lại ‘gừng càng già càng cay’, làm kẻ khác không dám đến gần.

Tuyết Chi theo lão một đoạn, đại khái biết ông muốn dẫn mình đến

nơi nàng, chợt dừng chân. Vũ Văn trưởng lão phía trước cũng dừng bước,
nhưng vẫn không quay đầu lại, chờ nàng đi lại rồi mới tiếp tục đi về phía
trước.

Đến cuối cửa hông, xuyên qua hành lang gấp khúc, Tuyết Chi đang

đứng giữa linh đường của Liệt đại cung chủ Trọng Hỏa Cung.

Linh đường rất lớn, hơn nữa rất cao, nếu đi vài bước ở bên trong, sẽ có

tiếng vang lại, chỉ có nhang khói cùng một mảnh tĩnh mịch bao trùm. Trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.