NHÀ THƠ BÙI GIÁNG - Trang 33

gặp: À, mày, mày cho tao về xóm gà đi. Vào nhà tao chơi. Không cần gì
phản ứng của tôi, ông nhảy phóc lên yên sau xe đạp. Lúc này xe gắn máy
của tôi đã mất nên chở ông rất khó khăn, vả lại trên tay ông đang cầm một
cây đu đủ dài hơn hai mét.
Bùi Giáng và tôi đang là trò cười cho đám đông. Tôi nói là bận không thể
chở được. Ông nói như phán: Cứ đi đi, chở cây này về dùm tao. Bùi Giáng
cứ gác gốc cây đu đủ lên tay lái xe đạp, ngọn thì ông đặt lên vai. Ông lại
phán: Đi mày ! Giây phút này tôi bỗng trở nên một gã hề, rất hề. Giá ông
đọc vài câu thơ Pháp lên giọng rồi xuống giọng thì tuyệt. Nhất định là một
sân khấu ngoài trời. Hình ảnh này tôi đã gặp nhiều lần ở quán cà phê Huy
Tưởng. Tôi cố sức đạp đi mà không nổi, vì lỉnh kỉnh quá. Vài người trong
đám đông đề nghị, đi xích lô thôi. Tôi đồng ý ngay. Bùi Giáng thì lưỡng lự.
Nhưng trời xui đất khiến ông cũng nhảy xuống. Tôi đưa ông ít tiền để ông
đi xe, nhưng ông chỉ lấy một nửa trước sự ngạc nhiên của tôi và nhiều
người..."
Nói về chuyện ngao du của Bùi Giáng, Phạm Xuân Đài kinh ngạc: "Cái
ông già gầy gò ngoài sáu mươi ấy lấy đâu ra sức lực để trải qua các cơn
điên dữ dội của mình? Đấy là một điều bí ẩn. Đi lang thang hàng chục cây
số bất kể nắng mưa, múa may la hét suốt mấy ngày liền, kẻ lực sĩ chưa chắc
đã làm được".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.