NHA TRANG DẤU CHÂN KỶ NIỆM - Trang 114

Quân đứng lên:
-Vậy Quân về cho Hạ nghỉ .
Khi đưa Quân ngang khu vườn và chờ anh ta lấy xe, Hạ để ý
anh ta kỹ hơn. Khuôn mặt đẹp, cương nghị đàn ông và dáng cao ráo đã tạo
cho anh ta cái vẻ phong trần. Vậy mà bao nhiêu lâu nay, chưa bao giờ Hạ
có ý nghĩ nỗi buồn riêng của Hạ xuất phát từ cái bề ngoài này.
Tiễn Quân về xong, Hạ mới cảm thấy cô đơn. Thay vì vào nhà
nhìn ánh đèn “néon”, và những con thằn lằn, Hạ gieo mình trên chiếc võng
giữa vườn để nhìn những tán lá của cây vú sữa, những tàu lá dừa đu đưa
trong gió, và chiếc sạp gỗ bán hàng trái cây của má. Chiếc sạp gỗ này được
đặt nằm cạnh gốc vú sữa từ lúc má buôn bán thua lỗ vì ế ẩm. Nhìn nó, Hạ
thấy nhớ má nhiều hơn.
Từ lúc buôn bán thất bại và không còn đủ vốn, má đã làm thuê
cho bà dì Tư. Năm ngoái, khi Hạ được dịp về thăm nhà là lúc má đưa một
đứa bé sơ sinh bị bỏ rơi giữa chợ về. Tất cả hàng xóm đổ xô đến nhà Hạ
thăm thằng bé. Nhìn đứa bé trai non nớt trong chiếc khăn, Hạ thích thú xin
má ẵm nó ngay. Mọi người xúm xít, hỏi han má đủ chuyện:
- Chị thấy nó ở đâu vậy?
- Tôi và chị Tư chủ xạp trái cây nghe tiếng oe oe trong chiếc sọt giỏ
trái cây, tưởng đâu là con mèo.
- Đến khi mở ra mới thấy là đứa nhỏ này. Nó chưa rụng rún mấy chị
ơi!
Mọi người chép miệng:
-Tội nghiệp! Không biết mẹ nó bị làm sao mà lại bỏ con như vậy?
-Coi nè chị Năm, rún nó vẫn còn đỏ au chứng tỏ mẹ nó vừa sanh
nó ra thôi.
- Thời buổi này nhiều người nuôi con không nổi nên phải đành vậy
thôi.
Có tiếng cãi lại:
- Biết đâu được mà nói. Nhiều khi mẹ nó không có chồng mà lỡ
có con thì sao?
- Ừ, có lẽ mẹ nó có hoàn cảnh hay nỗi khổ tâm nào đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.