NHA TRANG DẤU CHÂN KỶ NIỆM - Trang 137

- Bây giờ “bạn bè” mình đi xi nê nghe?
- Phim gì ?
- Không biết!
- Không biết sao rủ “người ta” đi?
- Tại Quân đâu biết Đan Hạ nhận lời. Đi nghe?
Hạ cười:
- Ừ! Chờ Hạ một chút.
Dứt lời, Hạ thoăn thoắt những bước chân tươi vui vào phòng để
tìm chiếc áo hợp ý nhất.
Hôm ấy, Hạ đã làm cho mọi người trong gia đình ngạc nhiên vì Hạ đi
với Quân ra khỏi khuôn viên nhà. Ngồi sau lưng Quân trên cái xe đạp cũ
kỹ, Hạ cười thầm khi nghĩ đến chữ “công nhân quèn” mà anh ta dùng.
Ra đến phố Độc Lập, loanh quanh các góc phố, Quân quyết định coi
phim trinh thám do Nguyễn Chánh Tín đóng. Được vé trên lầu ngồi gần lan
can, Hạ có thể nhìn thấy quang cảnh xung quanh rõ ràng. Khán giả đi xem
ăn mặc hết sức giản dị nếu không nói là luộm thuộm. Hoàn cảnh mới khiến
mọi người cảm thấy bề ngoài không giá trị nữa. Nhiều người con gái mặc
quần áo nhàu nhèo, xốc xếch như thể họ đang ở nhà. “Xi nê” bây giờ không
là điểm của các cô gái điệu đà chưng diện quần áo mới, kiểu mới, cũng
không phải là chỗ hẹn hò lịch sự của những đôi tình nhân mới quen nhau.
Hạ nhớ quanh cảnh ngày xưa đi xi nê cùng bạn bè.
Cũng cái rạp Tân Tân này, cả nhóm mặc áo dài trắng vào xem phim
“Romeo và Juliette” với một bao xoài ngâm, một bọc nhãn và một bó mía
chẻ. Người soát vé rạp lắc đầu nhưng lại mỉm cười. Lũ “con gái Huyền
Trân” xưa chuyên môn ngịch ngợm khi đi cả đám. Trái lại, khi chỉ hai ba
đứa đi xem phim thôi thì mấy cô nữ sinh này trở nên nhu mì, nhai chầm
chậm những mẫu kẹo cao su xanh hoặc trắng.
- Hạ ăn kẹo nè. Quân chìa mấy thỏi kẹo trước mặt Hạ.
Hạ ngơ ngác, không hiểu anh chàng mua từ lúc nào. Chưa kịp nói gì,
Quân đã nói tiếp:
-Ăn ngọt thì được nhưng phải giữ hai chiếc răng khểnh cho
Quân. Đừng để mất chúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.