NHA TRANG DẤU CHÂN KỶ NIỆM - Trang 5

trên trán và màng tang, mấy con nhỏ thi nhau cắm đầu, cắm cổ, gắng sức
đạp thật nhanh.
Đột nhiên, con nhỏ đi đầu thắng xe lại, thở hổn hển:
- Ngừng xe ở đây thôi! Hạ mệt quá rồi!
Vừa nói xong là con nhỏ nhảy ra khỏi chiếc xe đạp, đẩy nó vào bên vệ
đường, rồi ngồi bệt trên đám cỏ. Cả bọn phải ngừng lại và đồng la lớn:
-Trời ơi! Ngồi đây sao con khỉ ròm?
Trang chép miệng:
- Coi nó kìa. Mặc áo dài trắng mà ngồi không giống ai cả.
Đoan Hạnh bước khỏi xe Hương chở, đến đối diện trước ghi đông xe, nhăn
mặt hỏi:
- Đã đến nơi chưa Hương?
Mặt nhỏ này đã đỏ, càng đỏ ửng hơn. Hương bối rối:
- Không biết đã qua Bình Cang chưa? Những con đường đất dẫn vào
các khu dân cư thật giống nhau. Hương không nhớ con đường nào để vào
nhà dì của Hương nữa.
Dáo dác nhìn các hướng hai bên đường, con nhỏ phàn nàn:
- Mấy ngã đi vào làng không có cái nào khác cái nào mà con Hạ
“ròm” này găng lắm. Nó cứ đạp xe mau như bị cướp đuổi. Hương phải đạp
theo cho kịp nó thành ra không nhìn đường được nữa.
Nhỏ Anh lắc nguầy nguậy cái đầu tóc tém ngắn kiểu con trai:
- Đã nói rồi. Đi Bãi Dương, vọc nước biển và lượm ốc vui hơn nhưng
tụi bây không nghe. Đòi đi lên Thành ăn trái cây bây giờ không biết đi chỗ
nào.
Trang xen vào:
- Từ từ hãy tính. Bây giờ dắt xe sang bên kia đường có bóng cây, chỗ
hàng rào kia ngồi cho mát đã!
Nói xong,Trang gạt chân chống để giữ cho chiếc xe đạp của con nhỏ
thăng bằng đứng yên, rồi bước đến chỗ Hạ đang ngồi. Con nhỏ vừa kéo
chiếc xe của Hạ lên, vừa nói:
- Đan Hạ đứng dậy đi. Sang bên kia có bóng cây ngồi mát hơn.
Hạ miễn cưỡng nhỏm người dậy, nắm lấy ghi đông rồi xoay chiếc xe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.