NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 1065

Đàm Tinh Duyệt hơi hé mắt xếch tinh xảo lên, miễn cưỡng đáp, “Tuồng

tướng sát, hí kịch nhỏ tướng đả thương, diễn mà vô công, quần áo phá túi
không. Tùy tướng trịch Thạch, không bằng về xem. Từ cha mẹ, hạ cập
huynh đệ, chỉ dục không báo, khủng chịu vô lễ, thiện tư việc này, này đây
không diễn, cái gì gọi là quái ư?” (Đoạn cổ văn này mình để nguyên do rất
khó hiểu)

Tiêu Tử Y bị đoạn cổ văn liên tiếp đả kích mà trợn mắt há mồm, tuy miễn

cưỡng nghe hiểu đôi chút nhưng hoàn toàn không nghĩ ra nổi nên đáp lại
cậu cái gì nữa.

“Sóng sau xô sóng trước ha!”

Giọng Nam Cung Sanh từ ngoài cửa phòng học truyền vào, cười tủm tỉm,

“Đây là Khổng Tử cùng Hạng Vũ nói rất đúng trong sách, không ngờ Đàm
Tinh Duyệt đệ lại có thể đọc thuộc một lèo ra không sai chữ nào, thật là bất
ngờ quá”

TRên khuôn mặt nhỏ nhắn của Đàm Tinh Duyệt không vì những lời khen

của Nam Cung Sanh mà xuất hiện vẻ tự mãn, chỉ thản nhiên liếc mắt nhìn
đến cái vị thúc thúc râu xồm không mời mà đến kia một cái rồi lại cúi đầu
tiếp tục xem quyển sách trên tay.

Tiêu Tử Y có chút ngượng ngùng kéo Nam Cung Sanh đến một góc sáng

trong lớp học, hỏi khe khẽ, “Cái đoạn cổ văn kia của Khổng Tử, rốt cục là
có ý tứ gì hả?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.