NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 1067

Tiêu Tử Y thấy điều này thì khẳng định chắc chắn Nam Cung Sanh

không phải là người xuyên không rồi, nếu không sao cả việc thịnh hành bay
bay gì đó cũng không biết chứ? Nàng quay đầu lại cười một tiếng nói, “Đây
là máy bay giấy”

Có lẽ nàng cười quá mức cổ quái, tươi sáng, cũng có lẽ là do ánh mặt trời

soi rọi lúm đồng tiền trên má nàng quá mức chói mắt, đáy mắt Nam Cung
Sanh bất chợt hiện lên tia kinh diễm, đã lâu mà chẳng lấy lại được tinh thần.

Tuy Tiêu Tử Y nhìn không thấy ánh mắt của hắn, nhưng cho dù có nhìn

thấu qua bộ râu dài xồm kia của hắn chăng nữa thì cũng cảm thụ được tầm
mắt nóng rực của hắn, làm cho nàng nhịn không nổi cứ tưởng tượng ra cảnh
giật bộ râu xồm kia của hắn để nhìn bộ mặt cực đẹp trai kia xem.

Vẫn là một câu thán phục phá vỡ cảnh hai người nhìn nhau, chỉ nghe

tiếng Độc Cô Huyền kêu lên kinh hãi, “Hoá ra gọi là giấy bay gà à! Nhưng
mà bộ dạng này chẳng giống gà chút nào mà!”

Tiêu Tử Y vội cuống lên nhìn lảng đi. Lúc này mới phát hiện ra bọn trẻ

cũng đã bỏ trò đang chơi để túm lại nhìn chằm chằm vào máy bay giấy. Kể
cả Đàm Tinh Duyệt vốn đang đọc sách trong phòng cũng tò mò đẩy cửa lớp
học ra sân thể dục nhìn.

“Giấy bay gà ư?” Nam Cung Sanh cũng nhịn không được thốt lên hỏi

nhỏ Tiêu Tử Y. Đồ vật hình tam giác này thấy thế nào cũng không giống gà
mà!

“À, là máy móc biết bay” Tiêu Tử Y hơi đổ mồ hôi, miễn cưỡng giải

thích. Nàng thấy vẻ mặt Nam Cung Sanh vẫn trầm ngâm, đơn giản là đi tới
trước chiếc bàn, nhặt một tờ giấy nữa lên gấp cho hắn xem, ý đồ dẫn dắt sự
chú ý của hắn.

Đợi dạy mấy lượt xong cho Nam Cung Sanh, Tiêu Tử Y lại nhìn lại ra

ngoài cửa sổ, Đàm Tinh Duyệt và bọn trẻ con đã chơi cùng nhau rồi. Bởi để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.