NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 1195

Nhưng hy vọng rất mỏng manh, nàng biết vị sư huynh tiện lợi này của

nàng hầu như đều hiểu rõ như lòng bàn tay, am hiểu nhất chính là việc đấm
đá. Tiêu Tử Y bất đắc dĩ ngắm cây trâm Phượng hoàng một lát, rồi cất kỹ
trong người. Nàng có thói quen không có việc gì thì lại lấy cây trâm ra kiểm
tra, hôm nay đưa gấp cho Kỳ Mặc sửa vẫn còn cảm thấy chẳng quen.

Chỉ lát sau ở nơi đó đang ầm ĩ bỗng trở nên yên tĩnh lạ thường, Tiêu Tử

Y cũng chẳng có tâm tư nào mà đi coi kết quả thế nào nữa, chỉ ngơ ngác
nhìn chân trời đang nhiễm đỏ, mặt trời đỏ rực như máu đang dần lặn xuống.
Tự dưng nàng bị cảnh đẹp trước mặt làm rung động, ý nghĩ trống rỗng.

“Đúng lúc quá” Giọng Nam Cung Sanh mỉm cười từ bên cạnh nàng

truyền tới, tiện còn khoác lên người nàng một áo choàng dày mềm mại.

Tiêu Tử Y quay đầu lại, phát hiện ra không rõ từ nơi nào hắn trộm được

một đống đồ ăn rất lớn, sau đó còn cầm theo hai cốc nước phỉ thuý lưu ly,
công phu giỏi đến mức cả một giọt cũng không bắn ra ngoài.

Dù tâm tình Tiêu Tử Y đã bình ổn trở lại, cũng nhịn không được lại cong

miệng lên, đưa tay ra cầm giúp hai cốc nước trái cây hộ hắn.

Động tác Nam Cung Sanh rất nhanh nhẹn như muốn dùng nóc nhà làm

bàn đặt đồ trước mặt, rất thần kỳ là những đồ ăn hắn mang đặt xuống không
đổ, thậm chí cả chén nước quả phỉ thuý lưu ly cũng không nghiêng ngả.

“Cảm ơn anh” Tiêu Tử Y cảm động vì sự cẩn thận của hắn, trong thời

gian ngắn vậy mà cũng không quên mang giúp một bộ y phục và áo choàng
cho nàng, sợ nàng bị lạnh.

Nam Cung Sanh cười giảo hoạt bảo, “Cảm tạ gì chứ? vừa rồi Cô không

phải đã nói, ta lấy bao nhiêu thì cô ăn hết bấy nhiêu đó sao? Ta nhưng là vơ
vét lấy bất kể thứ gì một lần trong phòng bếp, chính công chúa phải cố hết
sức đó nha!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.