NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 1254

Tiêu Tử Y càng nghĩ càng thấy đầu óc choáng váng, tay cầm than củi

chẳng còn sức đã rớt xuống bụi cỏ, bất kể nàng tìm thế nào cũng không tìm
nổi.

“Ôi …Công chúa à, người đang tìm cái gì thế? Có cần hạ quan giúp

không ạ?” Một âm thanh do dự từ sau lưng nàng truyền đến, đột nhiên Tiêu
Tử Y ngẩng đầu lên, phát hiện ra vẻ mặt quan tâm của Lí Vân Thanh đang
đứng ở chỗ hành lang gấp khúc nhìn nàng, con ngươi màu xanh vẫn thâm
thuý mê người như cũ.

“Không có gì, chỉ là bút rớt thôi, ta vẫn còn trên người đây” Tiêu Tử Y

lấy từ trong lòng ra một cái bút than khác, mới phát giác ra chiếc bút này là
của Nam Cung Sanh. Tối ngày đó, nàng đã thật cất cẩn thận rồi, lúc nào
cũng luôn trong ngực nàng.

“Nếu công chúa đã không sao, vậy hạ quan xin cáo lui trước ạ” Lí Vân

Thanh thấy Tiêu Tử Y lâm vào trầm mặc thì chắp hai tay làm lễ định rời đi.

“Khoan đã, Lý công tử. Ta có ý đợi anh ở chỗ này đó” Tiêu Tử Y từ bãi

cỏ đứng lên, tiện tay vỗ vỗ vào váy cỏ dính. Nàng biết chiều có tiết dạy của
hắn, nên mới cố ngồi ở đây để phơi nắng vậy.

Lí Vân Thanh xoay người lại ngạc nhiên hỏi, “Công chúa có gì cần chỉ

dạy cho hạ quan ạ?”

Tiêu Tử Y đứng trước mặt hắn, ngẩng đầu lên nhìn khuôn mặt tuấn tú của

hắn, lẩm nhẩm thời gian rồi thở dài, “Có phải anh không có tiết thì đi ngày
không hả? Vẫn chưa tâm sự cùng tiểu Vân Tuyển chút nào sao?”

Lí Vân Thanh thấy nàng chỉ tìm hắn về chuyện thế này, thở dài bảo,

“Công chúa đã chiếu cố cho Tiêu Vân Tuỷên tốt lắm, hạ quan rất yên tâm
ạ”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.