NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 1285

Chỉ là kiểm tra xem trong ngực hắn có dấu bản chép tay hay không thôi

mà. Chắc hắn không có vấn đề gì đâu chứ? Nếu không có, hắn cũng sẽ
không phát hiện ra cái gì, đợi sau này có cơ hội sẽ lại cùng nói chuyện với
hắn. Chỉ là đi qua sờ xuống chút thôi…..

Trong lòng Tiêu Tử Y đấu tranh kịch liệt, cuối cùng không ngăn nổi lòng

hiếu kỳ, nhón chân đi đến trước giường Nam Cung Sanh, từ trên cao nhìn
xuống hắn đang say sưa ngủ.

Hừ! Dù ngủ thì râu xồm cũng đáng ghét lắm! Tiêu Tử Y nghĩ tới lúc ban

ngày, hình ảnh hắn bị Hạ Hầu Phụng Chương đứa bé quỷ khóc nhè kia túm
xuống bất ngờ, kìm không được khóe môi khẽ nhếch lên cong cong.

Tiêu Tử y không biết mình như bị quỷ ám vậy, tay bất giác vươn tới, mục

tiêu vốn là ngực hắn vậy mà lại là bộ râu xồm kia của hắn. Nhưng ngay tại
thời điểm tay sắp chạm tới mục tiêu, đột nhiên tiếng ngày đang đều bỗng
ngừng. Cùng lúc đó tay nàng bị người ta nắm rất chặt, một sức mạnh truyền
từ trước kéo đến làm nàng mất thăng bằng ngã nhào vào ngực hắn. Tiếp đó
là một trận trời long đất lở, đợi lúc nàng tỉnh táo lại thì đã thấy trên đỉnh
đầu mình là đôi mắt sáng như sao nhìn nàng bất hạnh bị người ta ôm chặt
lấy.

“Ơ…Ta nghĩ mình có thể giải thích….” Tiêu Tử Y liếm liếm đôi môi

khô, nói rất đáng thương.

“Giải thích thế nào?” Nam Cung Sanh thú vị nói, hắn cúi đầu nhìn thân

nằm dưới Tiêu Tử Y vả mê hoặc dị thường, bỗng có cảm giác bốc thẳng lên
đỉnh đầu. Nha ddaaud này đúng là không biết nửa đêm nửa hôm ăn mặc
mỏng mảnh chạy đến phòng đàn ông sẽ làm cho người khác hiểu lầm tới
mức nào đây?

“A…” Hắn phà ra mùi rượu cuốn quít lấy cả người nàng làm cho Tiêu Tử

Y thấy mê muội. Từ nhỏ nàng vốn ghét nhất mùi rượu rồi. Nhưng mùi rượu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.