NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 1422

tăm mất tích, trong triều cũng không ngửi ra được tý tin nào, cứ yên lặng tới
nỗi hắn có cảm giác như mình nhầm vậy. Mà đến cả Tiêu Húc đứa con thứ
năm của Hoàng thượng đã trở lại kinh thành cũng bỗng lặng lẽ ra khỏi kinh
thành.

Có chuyện gì đó đang lặng lẽ xảy ra mà hắn không biết , loại cảm giác

này làm cho hắn thấy bồn chồn khó chịu, đáy lòng Đàm Nguyệt Li bỗng
thấy bất an.

Tiêu Tử Y cũng cảm thấy loại cảm giác bất an này của Đàm Nguyệt Li,

bất giác nắm chặt tay lại. Hắn nói là bận rộn nhiều việc, thế nhưng đã một
tháng nay nàng không gặp Tiêu Cảnh Dương rồi. Nói cách khác là từ sau
ngày Quốc tế thiếu nhi, cũng có thể nói là từ sau ngày Tiêu Sách từ đây về,
đến cả đầu tuần làm yến mừng thọ Hoàng Thái Hậu nữa nàng cũng chỉ nhìn
thấy hắn ở tận xa, còn hắn thì lại chẳng thèm nhìn nàng lấy một cái nào.

Vừa nghĩ đến cái câu mà Tiêu Sách trước khi rời đi có nói lại, tâm tư

Tiêu Tử Y càng lạnh lẽo thêm.

Tiêu Cảnh Dương là cố ý với nàng, đó là không chịu đối mặt với nàng.

Một trong những nguyên nhân lớn trong đó chính là thân phận hai người đã
có một khoảng cách không thể nào vượt qua được, làm cho nàng cũng
không dám nghĩ tới. Nàng sợ hắn sẽ để ý đến những chuyện vụn vặt, lại
càng sợ để những người khác mượn đề tài để nói chuyện của họ, gây ra
chuyện lớn mà không cách nào dập tắt nổi.

Lần này Tiêu Cảnh Dương đã một tháng không tới đây gặp nàng rồi, điều

này làm cho nàng không thể không nghĩ ngợi linh tinh xem có phải đã xảy
ra chuyện gì không nữa. Nếu như là ngày thường dù hắn có bận mấy cũng
vẫn sẽ sai người tới đây nhắn cho nàng.ng

“Làm gì mà cau mày cau mặt thế? Có phải là do thời tiết nóng quá hay

không? Nào, tới đây ta quạt cho người nào” Đàm Nguyệt Li vứt hết mọi sầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.