NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 1436

Tiêu Tử Y cố nhìn thẳng vào đôi mắt tràn ngập tình ý của hắn, cuối cùng

nhịn không được lùi lại một bước. Sai rồi, bọn họ có lẽ không nên gặp
nhau, nhất là còn đang ở cung nội cung Vị Ương.

“Tử Y, sao vậy? Có phải phụ hoàng nói gì đó với muội không?” Tiêu

Cảnh Dương vội vàng xông lên trước, hỏi han.

“Không có gì, chỉ nói cho muội biết là chưa chọn được thời gian để tổ

chức lễ cập kê thôi. Ở thời điểm sinh nhật mười lăm tuổi của muội ông ấy
không cần tổ chức yến hội gì cả” Tiêu Tử Y lo lắng nhìn quanh. Vừa rồi ý
Hoàng đế đã rõ, chỉ là không muốn nàng và Tiêu Cảnh Dương ở một mình
với nhau thôi. Nàng không biết Tiêu Cảnh Dương bây giờ có giận hoàng đế
thêm hay không nữa.

Tiêu Cảnh Dương nhìn ra lo lắng của nàng, đưa tay ra kéo nàng vào trong

núi giả. “Đừng lo, ta đã bảo người của ta quan sát rồi, tạm thời không có ai
phát hiện ra ta và muội ở trong này đâu” Tiêu Cảnh Dương hai mắt tham
lam nhìn Tiêu Tử Y, nhìn rất kỹ. Đã nhiều ngày rồi nàng có biết hắn đã phải
chịu đựng khát vọng cố không tới nhìn nàng hay không? Mỗi một ngày hắn
đều luôn hỏi Trạm Nhi liên tục về nàng, như vừa rồi nhìn thấy bóng nàng ở
trước điện thanh lương kia, trong nháy hắn gần như kìm không nổi định ôm
nàng vào lòng.

Nhưng hắn không thể. Hắn đã đáp ứng phụ hoàng không được nghĩ,

không được nhìn nàng nữa.

Tiêu Cảnh Dương nắm chặt tay lại, móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay,

đấm mạnh vào hòn non bộ.

Trong lòng Tiêu Tử Y chấn động, nhìn vẻ mặt hỗn tạp, không cam lòng

và buồn khổ của Tiêu Cảnh Dương, cảm giác nắm đấm ấy như đấm thẳng
vào lòng nàng vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.