NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 1462

Nghe thấy Nam Cung Sanh không có, Tiêu Tử Y bất giác thở dài thườn

thượt. Đêm qua nàng chẳng hiểu ma xui quỷ ám thế nào mà lại dễ dàng bị
hắn làm cảm động, cứ đơn giản vậy mà đồng ý với hắn cái vấn đề mơ hồ
đó, để đến nỗi tới tận giờ nàng lại thấy chút phiền muộn.

Thật khó quá đi. Nàng đồng ý thì đã đồng ý rồi, nhưng ít nhất thì cũng

phải tế nhị mà hỏi cho rõ chứ!

Tiêu Tử Y thấy không phải là không cam lòng mà nàng biết cho tới giờ

hai người họ chẳng có ai dũng cảm đi phá tầng giấy mỏng đó, chẳng biết
đêm qua quỷ quái thế nào mà không khí lại đẹp, phụ nữ lại là động vật cảm
tính, nàng không cách nào mà không thuận theo lòng của mình. Nàng thật
sự là tâm động mất rồi.

Nàng thừa nhận trước đây cảm giác với Tiêu Cảnh Dương rất ngây thơ,

mà từ lúc ở chung ở Nam Cung Sanh giọt tình cảm cứ thế được tích luỹ dần
lên, vẫn có sự chênh lệch nhất định. Có đôi khi, lượng sẽ biến thành chất.

Hoặc là nên lựa thời gian để đi nói rõ với Tiêu Cảnh Dương, nếu hắn vẫn

cố tình không chấp nhận sự thật, nàng đây đành phải nhờ hoàng đế trợ giúp
vậy, để muốn một cái kết tốt nhất.

Tiêu Tử Y vừa nghĩ đến phút cuối sau khi nói rõ với Tiêu Cảnh Dương

chuyện này, sau này hắn sẽ không còn dùng cái loại ánh mắt dung túng mà
nhìn nàng nữa, không còn dùng cái giọng sủng nịch nói chuyện với nàng
nữa, rồi cũng sẽ không còn thổ lộ tiếng lòng với nàng nữa….

Nhưng mà nàng lại không thể tham lam sự ôn nhu của hắn, nàng cần

chính là một người đàn ông mà nàng có thể ỷ lại vào hắn, cũng không cần
một người ỷ lại vào nàng như một đứa con đâu.

Tiêu Cảnh Dương cần là nàng có thể chèo chống thay hắn, giúp hắn quản

lý phụ nữ thiên hạ, nhưng nàng không làm nổi, nàng không có năng lực lớn
như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.