NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 1474

học mãi mãi. NHưng đã bao lâu rồi ông chưa đọc sách rồi đây?

Đã bao lâu rồi, cả ngày ông đều bôn ba bên ngoài, ngày nào cũng dạy đệ

tử phải học thuộc lòng rất văn vẻ, hơn nữa còn tự cuốn mình vào vũng bùn
tranh giành nữa.

La thái Phó nhìn bọn trẻ và Tiêu Tử Y cười ôn nhu, mơ hồ nhớ tới nhiều

năm trước đây, người con gái có dung mạo giống như nàng ấy đã từng cùng
ông nói qua thế này. Tiếc là năm đó ông cũng không cho là đúng. Hoá ra,
ông trời là muốn ông hiểu được đạo lý này sao?

Tiêu Tử Y không để ý đến biểu hiện của La Thái Phó, tiếp tục dùng hình

ảnh sinh động cùng ngôn từ dễ hiểu vừa cười vừa nói, “Sau này mọi người
học phải nhất định động não đó nha! Làm quan nếu không bảo vệ dân
chúng chỉ biết hưởng bổng lộc của quốc gia, vậy thì chỉ là một kẻ cắp mặc
quan phục thôi, chỉ biết nghiên cứu học vấn mà không chưa thể nghiệm
thực tế, giống như một hoà thượng không hiểu phật lý mà cứ dđ giảng kinh
đó. Đọc sách mà không đi nghiên cứu tư tưởng tinh tuý của thánh hiền, tối
đa chỉ là một kẻ chỉ biết viết chữ tượng hình mà thôi ha!”

La Viễn Sơn vốn là một học giả nổi tiếng, chỉ vì tư tưởng cậy mình tài

cao hiểu rộng khinh người. Bỗng tại đây ngay lúc này đã nghĩ thông suốt tất
cả. Thủa nhỏ khổ đọc sách thành hiền nhanh như chớp xẹt, La Viễn Sơn
cuối cùng cũng hiểu ra.

Người Học võ phải chú ý thấu hiểu, rất nhiều người đã trùng hợp mà đả

thông hai mạch Nhâm đốc. Học giả cũng như vậy. Tiêu Tử Y không biết
trong lúc vô tình nàng đã để cho La Viễn Sơn thấu hiểu lớn. Nàng nói xong
câu cuối cùng, mới phát giác có thể gây cho La Thái Phó không vui.

Nhưng mà La Thái phó đã vượt ngoài dự kiến của nàng bật cười to, vỗ vỗ

tro bụi trên quần áo, thu dọn xong đồ đạc của mình, phất tay áo nói, “Da tạ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.