NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 1483

Hai người chơi đùa một lúc, cuối cùng Nam Cung Sanh cũng nắm chặt

tay nàng vào lòng bàn tay mình, coi như báu vật vậy.

Tiêu Tử Y không kìm nổi lòng mình từ từ ngồi xuống phía sau hắn, hai

tay vòng ôm lấy hắn, thoả mãn thấy hắn chẳng có cách nào mà thở dài một
cái. Tiêu Tử Y nhìn bóng mình dưới ánh trăng, phát hiện ra tóc mình vừa
rồi lúc đùa một trận đã bị tung dây buộc ra, đổ dài xuống tận eo, yên lặng
nằm sau lưng nàng.

Nam Cung Sanh nhìn lên vầng trăng như lưỡi liềm trên bầu trời, do mây

dịch chuyển lại làm cho vầng trăng trắng muốt này ló ra. Hắn nhìn ngơ
ngẩn mãi, bỗng mở miệng nói chậm rãi, “Tử Y à, nàng có biết không? Lòng
bàn tay con người có ba dấu vân tay là đại diện cho tính mạng, sự nghiệp và
vận mệnh tình yêu đó”

“Muội đây đương nhiên biết rõ mà. Hả? Huynh chừng nào thì đã bắt

chước thấy tướng Đàm xem chỉ tay rồi hả? Nhưng mà huynh ấy dùng chiêu
này đều được con gái ai cũng thích cả không phải sao? Chả lẽ huynh cũng
đã làm thế?” Tiêu Tử Y nhanh tay khoá, ghìm chặt cổ Nam Cung Sanh gầm
gừ. Như Lan lão bản lần này là dân thường mà còn dám leo lên đứng đầu
bảng xếp hạng người đàn ông độc thân giàu có nhất kinh thành, chẳng biết
vô tình hay cố ý nữa, nhất định là có ý quyến rũ con gái nhà lành người ta
rồi! Cõi lòng Tiêu Tử Y đầy sự ghen tuông, lại không phát giác tâm cảnh
của mình bất giác đã thay đổi một cách kỳ diệu.

Lúc trước nàng thế nhưng không thèm để ý đến những chuyện này cơ

đấy.

Nam Cung Sanh giả vờ ho khan hai tiếng, lại để cho Tiêu Tử Y chơi đã

rồi cười yếu ớt bảo, ‘Đừng có nghe thầy tướng Đàm nói linh tinh. Tuy hắn
là thầy tướng thật đó nhưng cũng rất có bản lĩnh đó”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.