NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 1488

muốn đuổi Abe ra khỏi cung, nhưng sau khi hết hè về cũng chẳng thấy nhắc
lại nữa.

Diệp Tầm thấy Abe thì rất là vui, cữ vỗ vỗ đầu nó, ra vẻ người lớn nói

giận dữ, “Tốt rồi tốt rồi, lại cùng đợc chơi với mày” Nói xong thì cầm lấy
chiếc phi tiêu gỗ phi vào chỗ vườn hoa.

Abe sủa vang một tiếng rồi lập tức chạy đuổi theo ngay lúc phi tiêu vừa

rời khỏi tay, nhảy vào bụi cỏ.

Diệp Tầm vẫn ngồi trở lại tảng đá đợi, hai mắt đen xanh cứ chớp chớp

nhàm chán ngẩn ngơ. Hôm nay là ngày nghỉ của nhà trẻ, bé Vân Tuyển lại
tự mình nhốt trong phòng thêu thùa gì đó. Hình như là mấy ngày trước công
chúa đã làm ra một loại thêu được gọi là “thêu chữ thập”, rất mất thời gian.
Lúc đầu thêu rất đơn giản, đặc biệt rất thích hợp với con gái học thêu. Hơn
nữa công chúa coò vẽ rất nhiều bản vẽ đáng yêu, khiến cho nhiều cung nữ
đều tập trung một chỗ thêu chữ thập.

Còn bạn học nhỏ khác thì ngày nào cũng về nhà, hôm nay cứ như là cùng

hẹn vậy, chẳng thấy ai đến chơi nhà trẻ cả, nên chỉ còn lại có bé và Abe
thôi. Tuy bình thường bé chẳng hợp tý nào nhưng mà cùng họ ở chung một
chỗ cũng không tệ lắm, thoáng cái mà chẳng thấy một ai rồi, cả thao trường
và phòng học lạnh tanh làm cho bé thấy rất khó thích ứng.

Diệp Tầm dùng bàn tay bé nhỏ quạt quạt gió, thấy một đoàn kiến cứ

chậm rãi bò qua trước mặt bé, mãi lâu sau mới phát hiện ra Abe đã hình như
đi rất lâu rồi mà chưa thấy về.

“Abe! Abe!” Diệp Tầm hơi cất cao giọng gọi, nhưng lại thật không dám

lớn tiếng, bởi vùng này thật sự quá yên lặng, yên lặng đến nỗi bé thật chẳng
biết làm sao nữa.

Ngay sau lúc Diệp Tầm gọi vài tiếng, trong bụi cỏ rung rung, Abe hình

như đang ngậm một thứ gì đó vọt ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.