NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 1544

Vào lúc này, không có ai làm bạn có lẽ chỉ có Diệp Tầm ha. Tiêu Tử Y dễ

dàng tìm thấy đứng cách đó không xa là Diệp Tầm đang ôm Abe.

“Tiểu Tầm à, sao lại mất hứng thế?” Tiêu Tử Y hỏi thăm cẩn thận từng li

từng tí.

Diệp Tầm bậm môi mấp máy, bàn tay nhỏ cứ ôm chặt lấy cổ Abe, âm

thanh nhỏ như muỗi kêu nỉ non nói, “Con đã đồng ý với Abe sẽ dẫn nó đi
săn rồi….Tiếc là…Tiếc là con bất tài, chắc Abe lại trách con rồi ạ”

Abe nghe hiểu được chủ nhân gọi tên nó, ai oán hai tiếng, xoay ngườilè

lưỡi liếm hai má Diệp Tầm.

“Như thế thì có sao đâu? Sau này vẫn cón có cơ hội mà! Con xem xem

không phải Abe hiểu được đó thôi?” Tiêu Tử Y ôn nhu an ủi.

Diệp Tầm chớp chớp đôi mắt khác nhau, mẫn cảm nói cường điệu, “Công

chúa, không phải là con không chấp nhận thua mà! Nam Cung đều cố gắng
hết mức đó, con thua cũng bởi tâm phục khẩu phục nó đó”

Tiêu Tử Y cười khẽ một tiếng, nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ trắng nõn của

cậu, buồn cười bảo, “Con nha! Xem đi, tâm phục khẩu phục mà lại phức tạp
như vậy rồi. Kỳ thật thì ta biết rõ, tâm tư của con hơn nửa là đều đặt hết ở
chuyện học Hán ngữ, cũng không vận động mấy, thắng thua là chuyện bình
thường mà. Đến đây nào, chúng ta cùng đi trao giải đi.”

Diệp Tầm thở phào, nhận được sự khích lệ cậu sợ hãi cười cười, để Tiêu

Tử Y kéo cậu đứng dậy.

Tiêu Tử Y ngẩng đầu, vừa lúc nhìn thấy chiếc lá khô từ trên cây rớt

xuống, đu đưa bồng bềnh lượn vài vòng tuyệt đẹp trên không, cuối cùng
lướt xuống nổi trên mặt nước, từng làn sóng lăn tăn lan ra lan ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.