NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 1545

Gió thổi loáng lên, trên người Tiêu Tử Y rùng mình một cái, nàng bất

giác nhẹ giọng cảm thán, “Lá rụng….mùa thu rồi ha!”

***

Trời thu kinh thành nói lạnh thì cũng lạnh, trong cung đều đổi áo mỏng

hết. Chỉ một đêm đi qua cả đình viện tất cả hoa lá đều héo khô, lá cây bị
sương làm cho vàng đi, cung nữ thái giám vội vàng chăm bón bồn hoa, họ
xới đất, trồng thay hoa khác, đặc biệt là hoa cúc.

Cuộc đi săn vẫn không được tổ chức đúng như đã định, Tiêu Tử Y được

báo là phải đợi mấy ngày nữa. Nàng suy đoán có thể là do sức khoẻ hoàng
đế không tốt, cuộc săn không chừng cũng phải huỷ bỏ. Nhưng mà nàng vẫn
bảo các cung nữ chuẩn bị trang phụ đi săn cho hai đứa trẻ. Lúc này bọn nhỏ
cũng tìm được đồ chơi tốt, bọn chúng được phép đi cưỡi ngựa một canh
giờ.

Con ngựa nhỏ Tiêu Trạm cưỡi được bé đặt cho tên là “Thuỵ Kỳ”, con

ngựa này cũng giống y mẹ nó, cả người đen tuyền, bốn chân và trán thì lại
trắng. Tiêu Trạm thích vô cùng, mỗi ngày đều muốn đi cho nó ăn. Nam
Cung Tiêu thì chọn ngựa câu toàn thân trắng như tuyết, chỉ có mỗi chiếc
bờm là điểm chút rám nắng lấm tấm, cậu rất thích gọi nó là “Ngọc Lân”

Tiêu Tử Y nghe được hai bé đặt tên cho ngựa của mình thì cũng bất chợt

thấy buồn cười. Thời gian cứ trôi qua từng ngày, nàng còn tưởng cuộc đi
săn cũng không được tổ chức nữa, vì thế mới để cho bọn trẻ cứ mỗi ngày
đến cưỡi ngựa một lúc, thái giám coi ngựa cũng đều đã quen cứ để mặc cho
bọn trẻ bắt nạt những ….chú ngựa quý báu này.

Ai ngờ sau khi đại hội thể dục thể thao chấm dứt được năm ngày, cung Vị

Ương đã truyền đến tin, chính xác là ba ngày sau sẽ tổ chức cuộc đi săn.

“Không ngờ cuối cũng vẫn được đi săn nha!” Vào đêm, Nam Cung Sanh

theo lệ thường cùng Tiêu Tử Y hai người lên nóc cung Trường Tín ngắm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.