NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 1610

Tiêu Tử Y chậm rãi đi tới, đứng trước mặt hắn, nhưng hình như hắn có vẻ

không phát hiện ra nàng đến, ánh mắt cứ trôi đi tận đẩu tận đâu vậy.

Cảm thấy đau xót, Tiêu Tử Y duỗi hai tay ra, chủ động dựa voà ngực hắn.

Rốt cuộc Nam Cung Sanh cũng có phản ứng, do dự một lát, rồi vứt bỏ hết

mọi nghĩ ngợi, ôm chặt lấy nàng vào lòng.

Tiêu Tử Y thì thào vào lỗ tai hắn an ủi, “Không sao rồi, tất cả mọi chuyện

sẽ lại ổn thôi”.

Thân hình Nam Cung Sanh bỗng run rẩy kịch liệt một lúc, hai tay càng

ôm chặt thêm. Một lúc sau, giọng hắn đè nén run rẩy truyền tới tai nàng, ‘Ta
nói câu đó không phải ý kia…Ít nhất cũng không phải để cho tiêu mà đi…”

“Muội biết rõ, biết rõ huynh không có ý đó mà” Lòng Tiêu Tử Y đau xót,

càng ôm chặt hắn hơn. Nàng biết rất rõ ý hắn nói gặp chuyện không may
không phải là thời khắc thốt ra câu đó.

“Ta cũng không để ý Tiêu Nhi cũng đang ở cùng một chỗ với Hoàng tôn

điện hạ, nếu mà ta biết rõ….” Nam Cung Sanh rốt cuộc không nói được
nữa. Cứ coi như hoàng tộc là tối cao vô thượng đi, hắn cho tới tận bây giờ
cũng không cảm thấy hoàng tộc quan trọng hơn người nhà của hắn. Nhưng
mà Tiêu TRạm chỉ là một đứa trẻ, cũng là một người vô tội. Chẳng lẽ hắn
thật hi vọng người bị thương là hắn sao? Nam Cung Sanh cảm thấy cho dù
mình có nghĩ vậy thì cũng nói không nên lời.

“Không sao rồi, không phải huynh sai, cũng không phải muội sai, cũng

không phải Trạm Nhi sai. Sai đó là kẻ đứng đằng sau chỉ đạo người kia bắn
tên thôi” Hiện giờ Tiêu Tử y cũng không muốn nghĩ gì nhiều. Nàng chỉ biết
trong lòng hắn đang tự trách điều gì. Nàng biết rõ tất cả đều vô cùng xảo
quyệt. Nếu không phải hắn bị triệu tập tới săn bắn, nếu không phải Đàm
Nguyệt Li nói mấy câu vớ vẩn với nàng, nếu không phải Hoàng đế đề nghị
dẫn Trạm Nhi đi theo, nếu không phải nàng muốn dẫn thêm mấy đứa nhỏ đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.