NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 286

Nhược Trúc sầu thảm nói: “Trong cung có quy định, người dưới cung tần

nếu có bệnh, thái y không thể vào, đi lấy thuốc cũng phải có lấy chứng
nhận. Cung tần đã như thế, càng không nói đến cung nữ chúng ta.”

“Cái gì?” Tiêu Tử Y trợn to hai mắt, không dám tin hỏi “Vậy sinh bệnh

làm sao bây giờ?”

Nhược Trúc cùng Như Lan liếc nhau một cái, người trước chán nản nói:

“Nếu không may bị bệnh, cũng chỉ có thể cầu người thân trong phòng ăn
làm chút nguyên liệu nấu ăn miễn cưỡng có thể trị bệnh. Nếu như vậy còn
không được, phải nhờ vào thân thể của chính mình mà sống sót. Thảm hại
hơn là nếu bệnh quá nặng không thể làm được việc, cũng chỉ có thể bị ném
đến Tuyên Bình cung chờ chết.”

Như Lan lại sầu mi khổ kiểm nói: “Đây còn chưa phải thảm nhất, nghe

nói sau khi chết ngay cả thi thể cũng không thể lưu lại, loại cung nữ vô
danh tiểu tốt giống chúng ta trong cung, sẽ không được ban thưởng mộ, mà
là hoả táng. Nghe cung nữ lớn tuổi nói, là sau khi hỏa thiêu thu lại tro cốt
ném vào giếng cạn. . . . . .”

Lời nói nàng âm trầm, ngoài cửa sổ một trận gió lạnh thổi, đem cửa sổ

bất ngờ mở choang. Kèm theo gió lạnh thấu xương, hạt mưa lạnh như băng
cũng bay vào bên trong, ngọn đèn duy nhất trên bàn “Vù” một tiếng bị gió
thổi tắt.

Nhược Trúc nhanh chóng chạy tới đem cửa sổ đóng lại, sau đó châm lại

ngọn đèn.

Như Lan cả người phát run, cũng không dám nói thêm một câu.

“Đưa nàng xuất cung, thế nào?” Tiêu Tử Y đột nhiên mở miệng nói. Vốn

tiểu la lỵ chính là không muốn tiến cung, nhờ cơ hội này đưa ra ngoài
không phải vừa vặn?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.