NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 379

Tiêu Tử Y cảm thấy bàn tay nhỏ bé ấm áp bịt kín mắt của nàng, hai hàng

nước mắt cũng nhịn không được nữa, rốt cục hạ xuống.

Tiêu Trạm chân tay luống cuống đem khăn lụa trong tay Tiêu Tử Y, tay

hoảng chân loạn thay nàng lau đi nước mắt. Sau đó ngốc ngốc nhìn Tiêu Tử
Y, nghiêm trang nói: “Cô cô, thì ra người cũng rất tịch mịch a. . . . . .”

“Tiểu quỷ. . . . . .” Tiêu Tử Y nín khóc mà cười, vươn tay lại véo hai gò

má mập mạp của Tiêu Trạm , giọng căm hận nói: ” Tiểu quỷ ngươi, mới
bốn tuổi đã có thể làm cô cô của ngươi khóc, sau khi lớn lên sẽ là tai họa
của nhiều tiểu thiếu nữ a!”

Tiêu Trạm nghe vậy lập tức cục xúc bất an kêu lên: “Vậy làm sao bây

giờ? Vậy làm sao bây giờ? Trạm Nhi không muốn nhiều nữ hài tử, cô cô về
sau sẽ phải phụ trách Trạm Nhi a!”

Hết chỗ nói rồi. Tiêu Tử Y hoàn toàn bị tiểu quỷ này đả bại, nhận thua về

tựa vào giá sách phía sau.

Bên trong thư phòng lại yên tĩnh trở lại, Tiêu Tử Y ngửa đầu nhìn trên

trần nhà nghiên cứu hoa văn xa xỉ, trong lỗ tai nghe gió mang theo tiếng
vang rất nhỏ xuyên qua lang đạo, sau đó thổi qua cửa thư phòng chưa đóng,
sau đó trong mũi ngửi thấy cỗ gió này mang vào đây một ít mùi cỏ non tươi
mát bên ngoài, tinh thần lâm vào rung lên.

Đúng vậy a, nàng vì sao như vậy rối rắm muốn xuất cung, mở một cô nhi

viện ngoài cung chứ? Trong cung nhìn như xa hoa có lẽ không có gì lạ
thường, cái gì cũng có cái gì cũng không thiếu. Nhưng trong cái lồng sắt xa
hoa này, cho dù là hoàng Tôn tôn quý, kỳ thật cùng cô nhi không có gì khác
nhau.

Nàng cũng bị bề ngoài sự vật trước mắt che mắt, quanh cái chỗ ngồi này

trăm ngàn năm qua thế nhân tranh nhau truy đuổi lồng giam quyền lợi, đến
tột cùng những hài tử này, đều đã lớn lên như thế nào? Từng bước một được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.