NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 442

Hoàng hậu vẫn nhìn nàng cầm tập tranh kia, hít một hơi sâu hỏi: “Vậy

con muốn làm thế nào?”

Tiêu Tử Y lấy hết can đảm ra nói: “Tử Y hi vọng Trạm Nhi cùng học với

mình, như vậy thái Thị Lang cũng không cần phải chạy đi chạy lại giữa hai
bên, hơn nữa có Trạm Nhi ở đây, cũng không có nào dám bàn ra tán vào.”
Tiêu Tử Y biết mình đòi hỏi có chút thái quá, nhưng có câu là “Mạn thiên
yếu giới, lạc đích hoàn tiễn.”. Nàng sao không thử một chút cho biết chứ?

(A Tử:

漫天要价, 落地还钱 “Mạn thiên yếu giới, lạc đích hoàn tiễn.”

đây là 1 câu tục ngữ nh lại ko có xuất xứ gì, giống như người thường đi chổ
cao hay nói vậy, đại ý là có ra giá thì sẽ có trả tiền, đại loại như trả giá ý.)

Đôi mắt đẹp của hoàng hậu nhìn chăm chú vào Tiêu Tử Y, rất lâu sau khe

khẽ thở dài: “được rồi, Bổn cung đã biết” Cái này cũng không được coi là
đại sự gì. Cho dù Trạm Nhi có giao cho Tiêu Tử Y chăm sóc, chỉ cần nàng
tìm ra chút lỗi lầm, thì sớm hay muộn Trạm Nhi cũng sẽ về bên cạnh nàng
thôi.

Di? Chuyện này đã được đáp ứng rồi sao? Tiêu Tử Y đã chuẩn bị sẳn câu

nói tiếp theo nhưng đã không thể dùng. Hơi có chút sững sờ nhìn hoàng
hậu. “Kia….Vậy đa tạ mẫu hậu”

Hoàng hậu đôi mắt lộ ra thần sắc cô đơn ảm đạm, cười khổ bảo: “Trạm

Nhi thích chơi cùng với con. Bổn cung cũng không phải là không biết. Vô
phương, tất cả điều chiều theo thằng bé vậy.”

Tiêu Tử Y có chút không đành lòng, nhìn nhìn vào tập tranh, trên đó tràn

ngập chữ viết non nớt của Tiêu Trạm. Nàng nghĩ đến Hoàng Hậu cầm tập
tranh này, chắc là muốn thỉnh thoảng nghĩ đến Trạm Nhi.

Nàng có phải có hơi ích kỷ hay không? Ngang nhiên cướp đi toàn bộ tâm

huyết mà hoàng hậu đã trút lên người cháu trai đích tôn của mình. Nên cũng
chẳng trách lúc trước người lại đề phòng nàng đến vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.