NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 449

nàng cũng không nói gì thêm, chỉ thốt lên câu cảm thán nói: “Nga, là thiên
chi kiêu nử a.”

(A Tử: Thiên chi kiêu nử = cô gái coi trời bằng vung.)

Nhược Trúc bĩu môi, đợi khi các nàng tiến hẳn vào trong Trường Nhạc

cung rồi, mới bắt đầu nói chuyện: “Công chúa, Phong Uyển Tình kia ỷ vào
chuyện được hoàng hậu sủng ái, còn nuôi bốn, năm nam sủng trong phủ
nữa. Phu quân nàng ta giận cũng không dám nói gì, vẩn ẩn nhẩn, vẩn không
thể nạp thêm tiểu thiếp nữa. Nàng ta quả thực so sới công chúa còn kiêu
ngạo hơn. Lần này Công chúa đoạt vị trí của nàng ta công khai xuất hiện
bên cạnh hoàng hậu, vì vậy người nên cần cẩn thận một chút.”

Tiêu Tử Y nhíu mày. Không ngờ Phong Uyển Tình này lại có dáng điệu

của Sơn Âm công chúa như thế. Đúng là chuyện phong lưu không theo kịp
tiền bối rồi. Hẳn là phải ngang hàng với Thái Bình công chúa ấy chứ. “Chắc
là không có vấn đề gì đâu, ta vốn là sợ phiền phức. Nhưng giọng điệu
hoàng hậu khi nói ra quả thực là câu khẳng định, sẽ không để người nghe có
ý nghi ngờ.”

(A Tử: chuyện của Sơn Âm công chúa hay chuyện của Thái Bình công

chúa muốn biết thêm xin mn nhờ gg ka ka.)

“Công chúa, mùa xuân năm nay đại hạn, nên Lễ Thân Canh và Tàm Lễ

năm nay nếu so với năm trước thì lại càng phải long trọng hơn nhiều, vì vậy
Công chúa càng phải cẩn thận không thể gây ra sai xót gì.” Nhược Trúc lo
lắng bồn chồn, cứ dặn dò liên tục.

“Ừ, ta đã biết.” Tiêu Tử Y biết con người khi đứng trước thiên tai, thì sự

tin tưởng vào thân linh càng nghiêm trọng hơn. Nếu có người nào đó xảy ra
chuyện không may, cho dù có là hoàng đế cũng bị lê dân bách tính khiển
trách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.