NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 538

có thể được công tử Sanh kia tặng hoa, rồi lại ra sức thay Tiêu TRạm tìm
bạn chơi, cậu nhìn trong mắt như kim đâm vậy đau lắm.

Tiêu TRạm tốt đến thế sao? Vì sao lúc cậu còn nhỏ lại không có ai vì cậu

mà làm vậy đi? Vì sao phụ hoàng cứ yêu người kia, còn mẫu phi trong cung
lại cứ nơm nớp lo sợ trải qua từng ngày?

Vì sao nàng ấy cũng cứ thích Tiêu Trạm như thế? Thà cứ ở cùng một đứa

nhỏ không hiểu biết gì, mà không nguyện ý đi học cùng cậu?

Tiêu Sách càng nghĩ càng thấy không cam lòng, hai lông mày nhíu lại

chạm nhau. Môi mím lại thành một đường thẳng tắp, thầm nghĩ muốn nói
lời xin lỗi mà không nói ra được.

Tiêu Tử Y không buồn mở miệng giải thích, hai người cứ vậy nhìn mặt

nhau đứng đó, ai cũng không chịu mở miệng trước. Dĩ nhiên lại giống hai
đứa trẻ cãi nhau rồi không biết làm cách nào để hoà thuận.

“Thập tam thúc à? Tiểu Bác? Hai người làm sao vậy?” Ngay lúc đang

giằng co quyết liệt thì tiếng Tiêu TRạm ngây thơ từ cửa truyền tới.

Tiêu Tử Y quay đầu đi, nhìn Tiêu Trạm dựa vào cửa phòng, ngửa đầu

nhút nhát nhìn họ. Không biết là bé đã đứng đó từ lúc nào rồi, cũng không
biết đã nghe được họ nói bao nhiêu chuyện.

“Không sao, Trạm Nhi sao con một mình quay lại thế? Độc Cô Huyền

đâu rồi?” Tiêu Tử Y đi tới dắt bé vào phòng, tiện còn trừng mắt nhìn tên
nhóc Tiêu SÁch đầu sỏ kia tự dưng chạy tới chỉ trích nàng.

“Nó nói muốn đi tới cây hoè trước điện Vĩnh Thọ kia, con khuyên không

được. TRạm Nhi rất sợ, nên bảo công công Thuần Phong coi nó, còn mình
chạy tới đây bảo bác biết” Tiêu Trạm miệng nhỏ mếu máo, không biết làm
thế nào cho đúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.