NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 561

cũng tranh thủ chạy tới chỗ này xem nơi sắp thuộc về mình. Tử Y à. Muội
lúc còn nhỏ cũng rất thích bám chặt lấy ta, lúc nào cũng chảy nước miếng
túm tay áo của ta không cho ta chạy trốn” Tiêu Cảnh Dương chậm rãi nói
xong, dường như nhớ lại mười một mười hai năm trước, cái thời thơ ấu vô
tư lự kia. Nhìn cảnh đẹp ngoài cửa sổ, hắn bỗng dưng muốn trở về cái thời
hình ảnh có một cô bé không tình nguyện chỉ cao đến nửa người hắn cứ
chơi đùa trên cỏ.

“Làm sao bây giờ? Tử Y à, ta rất muốn trở lại lúc đó một lần nữa….” Sau

đó, chắc chắn sẽ không để nàng bị người ta cướp mất ra khỏi tay mình, như
vậy dì Vân sẽ không bi thương đến mức rơi lệ rồi ra đi vĩnh viễn.

Nhưng nửa câu nói sau Tiêu Cảnh Dương không thể mở lời ra nổi. Chỉ có

thể dùng sức ôm chặt Tiêu Tử Y vào lòng, xác nhận cuối cùng hắn cũng đã
tìm được nàng hoàn hảo không tổn hao gì trở về.

Chỉ tiếc là người nhớ kỹ bảo vệ nàng đã không còn nữa.

Có thể bảo vệ được nàng cũng chỉ có hắn thôi.

Tiêu Tử Y không cảm nhận được sự phức tạp trong tim người đàn ông

đằng sau, còn tưởng rằng trong lòng hắn đang tưởng nhớ những kỷ niệm đã
qua ở thời thơ ấu. Nàng bắt buộc chính bản thân mình xem nhẹ hai tay bên
hông nàng, thản nhiên bảo: “Càng trưởng thành lại càng thấy được mình trở
nên ngày càng xa lạ, lại càng hoài niệm những gì đã qua. Hoàng huynh à,
Huynh đều hối hận đến như thế chả nhẽ cũng muốn Trạm Nhi sau này cũng
giống huynh hối hận vậy sao?”

Tiêu Cảnh Dương nghe vậy sửng sốt, từ trong ký ức đột nhiên bừng tỉnh.

Đúng vậy, nàng cái gì cũng không biết, tốt nhất là cái gì cũng đều không
cần biết.

Hắn hi vọng nhiều là nếu hắn cái gì cũng không biết hẳn là tốt hơn!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.