NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 563

Tiêu Tử Y chỉ cảm thấy một luồng sóng lớn đánh tới vùi dập sự ghen

tuông trong lòng, đã bao năm rồi nàng vẫn cứ đi tìm người thân thuộc của
nàng. Nàng nghĩ là mình đã tìm được rồi.

“Hm…đừng khóc, nói gì thì muội vẫn là đứa trẻ, khóc là để cho hoàng

huynh đây xem sao?” Tiêu Cảnh Dương dở khóc dở cười lấy mu bàn tay lau
nước mắt tràn trên mặt Tiêu Tử Y, càng lau lại càng nhiều hơn. “Tử Y à,
mấy năm nay muội sống có tốt không? Chả lẽ không có người nào đối xử
tốt với muội sao?” Tiêu Cảnh Dương đột nhiên nghĩ tới điều đó, giọng có
chút lạnh đi.

Tiêu Tử Y nghe vậy thì lắc lắc đầu, lấy tay áo mình lau nước mắt lung

tung, cong khoé môi lên cười bảo: ‘Họ đối xử với muội tốt lắm, nhưng lại
không giống nhau. thực sự không giống nhau” Trong cuộc đời nàng, người
đối tốt với nàng cũng rất nhiều rất nhiều, đáng tiếc là không giống nhau.
Người thân, là không một ai có thể thay thế được.

Tiêu Cảnh Dương nhìn nàng mắt lệ rơi lấp lánh, lâm vào trầm tư, rất lâu

sau đó mới lên tiếng: “Hiện giờ ta bổ khuyết còn kịp không?”

Tiêu Tử Y cười nhào vào trong ngực hắn, không hề có chút cố kỵ cứ lau

nước mắt vào y phục hắn, “Đương nhiên là kịp rồi, hoàng huynh phải nhớ
rõ là đối tốt yêu muội đó nha! Muội nhưng là sẽ chọc cho phiền toái ghê
lắm đó”

Thật tốt quá, nàng đã sớm mơ ước có một người anh trai…không biết có

cảm giác thế nào. Thì ra chính là ở chỗ chẳng kiêng kị gì mà làm nũng,
chính là kiểu làm cho người ta rơi lệ ấm áp nha!

“Khụ, Tử Y à, dĩ nhiên là hoàng huynh sẽ đối tốt và yêu thương muội

nhất rồi. Chỉ là…À, ta vừa mới hỏi là Trạm Nhi….” Trên đỉnh đầu truyền
đến tiếng khó xử của hắn, hắn ngốc vươn tay ra vỗ nhè nhẹ lên lưng nàng,
vừa tán gẫu vừa thể hiện tình cảm an ủi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.