NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 58

“Đúng vậy a, vảy cá chép càng thêm tỉ mĩ.” Tiêu Tử Y gật gật đầu, phát

hiện tranh lại có mấy con nòng nọc nhỏ, liền nhớ đến câu chuyện xưa về
nòng nọc nhỏ tìm mẹ, chậm rãi kể Tiêu Trạm nghe. Tiêu Trạm tò mò vô
cùng, Tiêu Tử Y nhanh chóng đem mấy tấm tranh vẽ xuống dưới, một vài
bức giảng cho hắn nghe.

“Kia. . . . . . Nòng nọc nhỏ cuối cùng có hay không tìm được mẹ ruột của

hắn?” Tiêu Trạm được Tiêu Tử Y ôm trong lòng, thanh âm buồn bực hỏi.

“Tự nhiên tìm được rồi a! Nòng nọc nhỏ càng ngày càng lớn, lại càng lùc

càng giống mẹ ruột của bọn hắn a.” Tiêu Tử Y cẩn thận dùng tay phải lấy
than củi điều vẽ lấy bức tranh đơn giản, trên tay nàng vết thương không sai
biệt lắm đã lành rồi, cùng Tiêu Trạm cùng một chỗ tự nhiên cũng không cần
che dấu.

“Kia. . . . . . Trạm Nhi sau khi lớn lên, có thể hay không tìm được mẫu

phi sao?” Tiêu Trạm quay đầu, dùng ánh mắt mong chờ hướng Tiêu Tử Y.

Tiêu Tử Y ngẩn ra, hướng lại đôi mắt to hắc bạch phân minh của Tiêu

Trạm, nhớ tới đứa nhỏ này sinh hạ đến vốn không có mẫu thân, không khỏi
thầm mắng mình vì sao không cẩn thận như vậy. Chuyện xưa nhạy cảm như
vậy sao có thể không hề nghĩ ngợi thuận miệng liền hướng đứa nhỏ này nói
chứ?

Tiêu Tử Y không nhìn Tiêu Trạm, cứ thế tiếp tục nói: “Ha ha, Trạm Nhi

thật khờ, ta vẩn còn chưa lớn lên, cô cô làm sao có thể biết chuyện sau này
Trạm Nhi lớn lên?”

Tiêu Tử Y gặp Tiêu Trạm quay người lại liền đã quên lời mới vừa nói …,

không khỏi nhẹ nhàng thở ra.

“Cô cô, này mấy bức tranh đều liên tục?” Tiêu Trạm đem bức tranh Tiêu

Tử Y cầm ở trong tay lật tới lật lui, cảm thấy kỳ diệu vô cùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.