NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 626

“Sao vẫn còn chưa ngủ?” Cho dù trong lòng đang tức giận, đối mặt với

một khuôn mặt thiên thần ngây thơ, Tiêu Tử Y vẫn có thái độ mềm mỏng
ôn nhu hỏi.

“Sao mà ngủ được chứ?” Lí Vân Tuyển thản nhiên nói. Cô bé ngẩng đầu

lên nhìn Tiêu TRạm trên vai nàng, chiếc miệng nhỏ mím lại thành đường
thẳng tắp, bất an hỏi: “Công chúa tỷ tỷ à, TRạm Nhi không sao chứ?”

Mắt Tiêu Tử Y nhìn Tiêu TRạm trên vai nàng đang ngủ, cười yếu ớt bảo:

“Không sao, bé đã ngủ rồi, hôm nay ở đây một đếm….Bé Tuyển Tuyển con
đi ngủ trước đi, sáng sớm ngày mai chúng ta quyết định chỗ nào đi chơi
nhé”

Lí Vân Tuyển gật gật đầu, được Như Lan nắm tay đi vào điện Vĩnh Ninh.

Tiêu Tử Y thở dài, ôm Tiêu Trạm tới phòng của nàng. Đi một mạch tới

đặt tiểu bảo bối lên giường, bé ngủ thực sự rất say. Tiêu Tử Y xoa bóp cánh
tay tê mỏi, mới nghĩ tới một đứa bé bốn tuổi cũng thật nặng, mà nàng suốt
dọc đường đi cứ thế ôm bé một mạch trở về.

Nhìn Tiêu TRạm cực kỳ đáng yêu ngủ say, Tiêu Tử Y kìm không nổi đưa

tay ra nhẹ nhàng xoa vào khuôn mặt nhỏ nhắn mịn màng của bé.

Làm một đứa bé thật hạn phúc quá, chuyện gì cũng coi như rất đơn giản,

rất nhiều chuyện đều không hiểu gì, mỗi ngày chỉ cần ăn ngon cũng thấy
vui vẻ, cũng thấy hạnh phúc lắm rồi, cũng thấy rất là thoải mái.

Nhưng may mắn thay TRạm Nhi vẫn chưa phát hiện ra chuyện phụ

vương quên mình. Nếu không chuyện này tuyệt đối trở thành vết thương
lòng rất sâu ha.

Cẩn thận lấy chăn đắp trên người Tiêu TRạm, Tiêu Tử Y sợ làm bé tỉnh,

nên chỉ cởi giầy cho bé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.