NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 677

Trấn định, nàng nhất định phải chấn định. Đây là thư khiêu chiến mà thầy

tướng Đàm kia khơi mào với nàng, nàng cần phải thực bình tĩnh để đối phó
mới dược.

Nhưng mà, vẫn thực đáng giận quá đi! Đoán chừng nàng sẽ không tính sổ

với hắn ta sao? Đã vậy lại còn vác mặt tới gặp nàng làm gì?

“Công chúa, tiểu thiếu gia Độc Cô và tiểu công tử Nam Cung Tiêu hôm

nay cũng chưa có tới” Nhược Trúc nói hơi có chút mất mát. Ngày nào cũng
đã quen có những đứa trẻ này vây quanh đây rồi, tự dưng cãi nhau rồi lại trở
thành im lặng, thấy có chút không thích ứng lắm.

“Không sao, hôm nay không phải là nói có ngày nghỉ thực tốt hay sao?”

Tiêu Tử Y cũng không để ý, trẻ con thôi mà! Cũng không phải cứ bắt ngày
nào cũng vậy, hai ngày nghỉ ai mà chẳng muốn ở chung với người nhà. Trẻ
con không phải nói cứ muốn lúc nào cũng phải có cha mẹ dính sát thì mới
đúng sao, nếu không thế thì sinh ra trường học để làm gì. Con của mình
bình thường không ở bên mình, sẽ nhớ nhung nhiều. Nghỉ hai ngày như này
cũng muốn xúc tiến cho gia đình hoà thuận thôi.

Tiêu Tử Y cầm khăn mặt lau, vừa quay đầu phát giác ra vẻ mặt lo lắng

của Nhược Trúc, không khỏi buồn cười nói: “Sao lại thế chứ, hôm nay
ngươi cũng được nhàn nhã chút rồi! Hơn nữa Độc Cô Huyền với vị Tranh
kia không ở đây gây náo loạn, có thể yên lặng không phải tốt hơn sao!”

Nhược Trúc đón lấy khăn mặt, tâm tình không yên nhìn vẻ mặt Công

chúa điện hạ hình như không sao, cuối cùng nhịn không được thốt ra hỏi:
‘Chả lẽ công chúa không lo tiểu thiếu gia Độc Cô ngày mai không tới nữa
sao? Vì chuyện Diệp Tầm….”

“Hừ, lo lắng làm gì chứ!” Tiêu Tử Y cười mủm mỉm bảo: “Nhược Trúc à,

ngươi vẫn không hiểu tâm tư trẻ con nha! Độc Cô Huyền vất vả lắm mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.