NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 701

Tiêu Trạm ngẩn người ra chả hiểu được nhưng lời Độc Cô Huyền nói gì,

nghiêng đầu nhỏ nhíu màynghĩ ngợi, còn Tiêu Tử Y và Nam Cung Tranh
hai người thì đã cười phì ầm lên.

“Độc Cô! Tên nhóc này thật là cứ quanh co lòng vòng mắng ngừơi khác”

Tiêu Tử Y thấy cậu không còn cách nào đành cười trừ. Bảo Nhược Trúc tới
mang bọn nhỏ đi ăn điểm tâm, dù sao thì tiết thể dục cũng còn hai phần ba
thời gian, cứ coi như hoạt động tự do đi.

Bọn nhỏ sau khi được Nhược TRúc mang đi cả, Tiêu Tử Y lúc này mới

thở phào nhẹ nhõm, lảo đảo đứng không vững, mới tìm lấy một tảng đá
ngồi bừa xuống.

“Thế nào? Cảm thấy mệt chết rồi ha?” Nam Cung Tranh ngồi xuống bên

cạnh nàng buỮ cười hỏi.

Tiêu Tử Y nhìn bóng mấy nhóc khuất ở đằng xa hành lang, bất đắc dĩ

giận dữ bảo: “Cảm tưởng như mọi chuyện cũng không giải quyết nổi, nên
tảng đá trong lòng cũng không bỏ xuống được nha!”

Nam Cung Tranh nghe vậy thì nở nụ cười, tức giận nói: “Chỉ tại tên nhóc

Độc Cô kia thôi! Hiện giờ cậu ta cũng không nói sẽ gây phiền toái với Diệp
Tầm nữa! Chắc không sao rồi”

Tiêu Tử Y nhìn lúm đồng tiền xinh đẹp của Nam Cung Tranh, tuy ngay

từ đầu cảm thấy nàng ta cũng không có tâm cơ gì, nhưng không ngờ nàng ta
tới đây lại thật tình đến vậy. Như vừa rồi nàng ta nghĩ gì nói gì với Độc Cô
Diệp, chẳng có chút do dự nào cả.

“Không đơn giản như vậy đâu, đứa bé Độc Cô Huyền này tuy rất đơn

thuần, nhưng chỉ sau khi nhận ra mới chịu thôi. Chẳng hạn như cậu bé
chẳng thích học chút nào, nhưng lại vì điểm tâm ở đây nên mới chịu sáng
nào cũng dậy đi học đó” Tiêu Tử Y tụt người xuống tảng đá, tay nhổ mấy
nhánh cỏ đan châu chấu. Nam Cung Tranh nhìn hai tay linh hoạt của Tiêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.