NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 730

Không thể nào, hắn là người đó sao? Cái người mà trông lôi thôi lếch

thếch lại còn để râu ria xồm xoàm kia sao?

Nam Cung Sanh nhìn thấy Tiêu Tử Y theo dõi cằm mình, không tự chủ

được giơ tay lên xoa xoa chiếc cằm bóng nhẵn, khẽ cười khổ. Ngày hôm
qua hắn nghe muội muội mình có nói là hôm nay bọn họ tới núi Long Thủ
đi du lịch liền đoán được chắc sẽ có chuyện xảy ra. Dù sao vị công chúa
này từ ngày về cung liền liên tiếp hai lần bị giết và ám sát, một thời gian dài
an nhàn trong cung rồi, thường thường là đợi đúng dịp ra tay bất ngờ. Vì
vậy hắn lo lắng mới cải trang theo tới, không ngờ đúng là xảy ra chuyện
thật,.

Hắn cũng không muốn người khác biết “Nam Cung Sanh” biết võ công,

nên lộ ra bộ mặt thực sự, lại còn dùng nội lực thay đổi cả giọng nói nữa
nhưng lại không ngờ nàng vẫn nổi lên nghi ngờ. Aizz aizz, trực giác của
con gái thật là mẫn cảm quá đi.

Nhưng giờ rất khó giải quyết chuyện đứa bé bị gã áo trắng bắt trong tay.

Quả thật như lời gã áo trắng kia nói, nếu hắn có thể bình thản nhìn con chó
kia bị giết thì trong khoảnh khắc có thể cứu được Độc Cô Huyền, chỉ là hắn
sao nhẫn tâm như thế được chứ?

Tâm tư mấy người đều tự nghĩ ngợi nhưng mà cũng chỉ là trong nháy

mắt.

Gã áo trắng mắt thấy hai kẻ đối diện đều có thần sắc do dự thì chợt đột

nhiên cười đến chói tai, “Ngươi cũng không phải là Tiêu Tử Y, ngươi là
ai?”

Tiêu Tử Y giật mình như hít phải cơn gió lạnh, mày đang nói gì thế?

Gã áo trắng quả quyết nói, “Ngươi tuyệt đối không phải Tiêu Tử Y, nếu

ngươi là nàng ta, như vừa rồi trong tình huống đó, hơn nữa đứa bé này tách
ra với khinh công và võ công của ngươi chắc hẳn ngươi có đủ thời gian để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.