NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 800

Tiêu Trư Y sửng sốt, lúc…vị trạch nam râu ria kia cười sao trong nháy

mắt nàng dĩ nhiên lại thấy hắn rất đẹp. Nàng hoa mắt rồi sao? Nàng cố sức
mở to hai mắt, mà chỉ trong chớp mắt nàng đột nhiên nhìn thấy sau lưng
Nam Cung Sanh cách đó không xa, Nhược Trúc đang ngoắc tay thúc giục
nàng.

Buồn bực quá đi, nói chuyện một lúc nữa cũng không dược sao? Tiêu Tử

Y vốn định giả vờ không thấy nhưng Nhược Trúc lại uy hiếp đi từng bước
về trước nàng, bỏ đi nếu không cáo từ, nàng liền đứng dậy.

Tiêu Tử Y khó chịu thở dài một hơi, nói lung tung chào Nam Cung Sanh.

Lúc Bước ra khỏi vườn U Lan thì Tiêu Tử Y lấy quả đào cứu Abe ngày
hôm qua trong người ra xem, suy nghĩ một lát rồi ném vào trong miệng.

“Công chúa?” Nhược Trúc thấy biểu hiện thực sự kỳ lạ của Tiêu Tử Y, rất

quan tâm hỏi. Chả lẽ là công chúa tức giận ư? Nàng ta cũng chỉ vì suy nghĩ
cho công chúa thôi mà, đưa cái bình hoa mà mất lâu thế cơ á? Nếu mà bị
người khác hay để ý nói lung tung thì thảm.

Tiêu Tử Y nhắm hai mắt lại, đợi nước chua trôi đi mới giận dữ nói,

“Không sao, chúng ta về cung nào”

Thật sự là hương vị cũng chua y như nhau vậy.

Nhưng mà ăn vào hình như cũng cảm thấy nghiện thật.

Nam cung Sanh mắt thấy bóng Tiêu Tử Y sau khi biến mất ở cửa vườn

xong, lại ngồi xuống lần nữa, cũng rốt cục chẳng xem sách trên tay nữa, mà
chỉ ngồi lẳng lặng nhìn chén trà trên chiếc bàn kia.

Mãi lâu sau, hắn như bị mê hoặc vậy, đưa tay cầm chén trà lên, nghĩ đến

vừa rồi đôi môi mọng hồng như cánh đào mùa xuân của mỹ nhân trước mắt,
bất giác giơ tay lên đem môi mình in lên dấu môi son còn vương trên miệng
chén.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.