NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 951

cảm giác an toàn thế này. Đây cũng là cách làm không ổn lắm, thường thì
đứa bé nào tâm linh cũng rất nhạy cảm, nếu chẳng may nói nhỡ câu nào lại
xúc phạm tới nó.

“Thật là, cũng không biết nó bắt đầu không nói chuyện từ lúc nào nữa”

Đàm nguyệt Li ảo não dùng chiếc quạt đập đập vào đầu.

Tiêu Tử Y hung hăng trừng mắt liếc, nói hờn mát, “Lúc nào ư? Anh cứ

nghĩ kỹ lại xem nào, lúc nó còn nhỏ, có phải lúc nó gọi anh anh cũng không
đáp hay không? Có phải lúc nó khóc anh cũng không đến dỗ hay không? Có
phải lúc nó kéo góc áo của anh mà anh lại giựt vội ra hay không? “ Đứa bé
này không có khả năng hành động như thế. Mà nguyên nhân càng ngày
càng không thích nói chuyện khả năng duy nhất chính là chẳng có ai đáp lại
nó, như vậy nó nói cho ai nghe đây?

Đàm Nguyệt Li ngẩn ra, nét tươi cười trên mặt cứng nhắc lại, cuối cùng

cười không nổi nữa.

Tiêu Tử Y cười lạnh nhạt bảo, “Theo lời anh tự nói, thì tuổi thơ của anh

có vẻ như rất tốt đẹp thì phải, có cha mẹ yêu thương, làm hết mọi thứ vì
anh. Nhưng mà giờ anh có thể mang niềm vui đến cho bọn trẻ ở nhà trẻ này,
vậy mà anh lại chẳng thèm mở miệng nói chuyện câu nào với đệ đệ của
mình, cũng quá thể lắm”

Đàm Nguyệt Li cứng họng không trả lời được, trong mắt hoa đào hiện

lên tia hối hận, đôi môi mỏng giật giật định giải thích gì đó nhưng cuối
cùng cũng biến thành thở dài. Hắn giải thích cái gì chứ? Nàng nói câu nào
cũng đúng hết, hắn vứt hết mọi trách nhiệm lên cha mẹ, còn bản thân mình
trên thực tế rất ích kỷ. Ngày nào cũng vùi đầu đọc sách, muốn sớm tìm ra
khát vọng, dùng hêt mọi thủ đoạn cũng chỉ cầu được công danh lợi lộc mà
thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.