NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 1056

thổ, Nhạc Lôi truyền lệnh dừng binh tìm chỗ mát mẻ gần bên chân núi
đóng trại nghỉ ngơi, đào lò nấu cơm, chờ vài ngày cho phục hồi sức lực mới
tiếp tục lên đường.

Sau bữa cơm trưa, Ngưu Thông ngồi trong dinh cảm thấy buồn bực liền

rảo bước ra ngoài, lên núi dạo chơi. Đến một rừng cây mát mẻ, Ngưu
Thông chui vào bóng cây, lựa một tảng đá bằng phẳng ngồi hóng mát.

Ngồi chơi hồi lâu, gió thổi hiu hiu, Ngưu Thông nằm xuống đó ngủ luôn

một giấc cho đến sớm mai mới thức dậy. Chàng dụi mắt chạy thẳng xuống
núi để trở về trại. Chẳng dè mắt nhắm mắt mở quên mất đường cũ lại đi
nhằm phía sau núi. ở đây cũng có dinh trại, bên trong có trướng phòng, bên
ngoài có để một chiếc bàn, chính giữa ngồi chễm chệ một vị tướng quan,
hai bên có thủ hạ đứng hầu, phía dưới đứng sắp hàng hơn năm trăm binh
lính.

Vị tướng quan ấy ngồi điểm danh từng người một. Khi điểm được bảy

tám mươi tên thì điểm đến Lưu Thông, gặp lúc Ngưu Thông vừa đi qua nên
nghe lầm tưởng vị tướng quan ấy kêu mình, liền trở miệng vào nạt lớn:

- Ai dám cả gan kêu tên ông?

Vị tướng quan ấy ngước mặt lên thấy Ngưu Thông tưởng là quân lính

của mình nên nổi giận mắng:

- Tên thất phu kia sao dám hỗn hào như vậy? Tả hữu đâu, hãy bắt hắn

đánh đủ bốn chục côn cho ta.

Tả hữu vâng lệt áp đến vây bắt Ngưu Thông. Ngưu Thông nổi giận xung

thiên gạt ngang qua một cái, ba bốn đứa ngã lăn, bồi thêm một đá năm sáu
đứa nhào ngửa. Vị tướng quan trông thấy lại càng giận dữ hơn nữa nhảy
phóc xuống bàn, nhưng chưa kịp ra tay đã bị Ngưu Thông lướt tới đánh
liền. Vị tướng quan ấy thất kinh chạy lánh ra phía sau trốn mất, quân lính
liệu thế không xong bỏ chạy tán loạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.