NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 1086

- Hay lắm, hay lắm!

Dứt lời, hai người giục ngựa xông thẳng tới, quyết làm cho đối phương

luýnh quýnh ngã xuống ao, nhưng người ấy bình tĩnh giơ tay xô tới làm cho
hai con ngựa của hai chàng La, Kiết bị dạt lùi hơn mười bước, rồi người ấy
rút hai trái chùy nặng ngàn cân giơ lên, hét to, chấn động cả một vùng:

- Ai dám cả gan xông vào đây nếm thủ quả chùy của ta?

Hai người vừa thấy người ấy xô một cái mạnh quá, lại nhìn hai quả chùy

kia ước nặng trên ngàn cân, nên trong lòng cũng hơi ngán. Nhạc Đình giục
ngựa lướt tới ôn tồn nói:

- Xin lão huynh bớt giận chỉ vì chúng tôi đi có việc gấp, nên hai anh tôi

đã vô ý xâm phạm đến lão huynh, xin lão huynh chớ chấp.

Người ấy nghe nói đổi giận làm lành, thu chùy lại, nói:

- Nói như chú nhỏ này nghe còn có nghĩa lý, vậy ta vị tình ngươi bỏ qua

cho đấy. Ta bảo cho các ngươi biết, nay ta quyết xuống Lâm An báo thù
cho một người, dẫu cho thiên binh vạn mã đi nữa ta cũng chẳng sợ, huống
hồ bọn ngươi có mấy người mà thấm vào đâu lại dám giỡn mặt ta?

Nhạc Đình nói:

- Thế thì quả là một tay hảo hán, song chẳng biết lão huynh quí danh là

chi?

- Ta họ Dư tên Lôi, thiên hạ thấy sắc mặt ta màu lam nên thường gọi là

Yên Huân Thái Tuế.

Nhạc Đình bán tin bán nghi, hỏi tiếp:

- Thế thì có phải lệnh tôn là Dư Hóa Long không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.