NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 1096

sao, phải phát văn thư truy nã tìm bắt cho được hai anh em họ Thích, một
mặt tẩm liệm thây xác Trương Quốc Càn chôn cất, một mặt tâu với triều
đình ra lệnh lùng bắt cho được hung thủ.

Bây giờ xin nhắc qua việc Vương Năng, Lý Trực, từ ngày cha con Nhạc

Nguyên soái về thần rồi, hai người đều để tang và ăn chay, lại bàn với
nhau:

- Nay trong triều, Tần Cối quá lộng quyền, hết thảy các quan trong triều

lại sợ hắn thì biết đến chỗ nào minh oan cho Nguyên soái được? Chỉ có quỉ
thần vô tư chánh trực họa may mới có thể hiểu thấu nỗi oan ức của Nguyên
soái và báo ứng trừ khử được bọn gian thần này thôi .

Bàn luận rồi hai người rủ nhau đến các miếu chùa thành tâm đốt hương

vái lạy để kêu oan cho người trung nghĩa. Nhưng than ôi? Hai người đã
thành tâm khấn vái suốt ba năm trời mà không thấy báo ứng. gì cả. Người
ngay vẫn mắc nạn, kẻ gian vẫn ngang nhiên lộng hành theo lòng ác độc của
chúng và hưởng quyền cao chức trọng tột đỉnh cao sang?.

Hai người giận quá không còn tin tưởng thần thánh nữa, nên hễ thấy

chùa là thẳng tay đập phá, thấy tượng thần thì mắng nhiếc.

Hôm ấy nhằm ngày rằm tháng tám là ngày nước rông, Vương Năng nói

với Lý Trực:

- Đời này là đời hỗn loạn nên gian thần hưởng phúc, trung thần chịu tai

ương, kêu trời không thấu, cầu thần chẳng linh. Anh em ta buồn đã nhiều,
vậy hãy dắt nhau đi xuống mé sông xem nước rông chơi đỡ buồn.

Lý Trực đồng ý, hai người dắt nhau đi xuống mé sông, chẳng dè hôm ấy

nước lại chẳng rông hai người càng buồn hơn nữa, liền dắt nhau đi dọc theo
mé sông dạo chơi. Đi đến một tòa thần miếu, thấy phía dưới có treo tấm
biển đề ba chữ lớn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.