NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 1098

- Anh em ta đi xem nước rông về đây đói bụng lắm rồi, có món chi hãy

dọn ra đây cho chúng ta ăn chứ còn đợi ai đâu?

Tiểu nhị dạ ran rồi chạy đi trong chốc lát đã bưng lên một một mâm rượu

thịt đầy. Hai người vừa ăn uống, vừa ca ngâm rồi lại cùng nhau khóc rống
lên, náo động cả tửu lầu hồi lâu hai người cười lên như nắc nẻ.

Thái độ ấy cứ tiếp diễn mãi, nghĩa là hết khóc lại cười hết cười lại khóc,

cho đến tối vẫn không thôi.

Tên tiểu nhị bực mình quá lẩm bẩm:

- Hôm nay xui xẻo gặp hai thằng điên này nó làm khó chịu quá, đến giờ

này mà không chịu đi cho rồi còn ở đó khóc khóc, cười cười mãi.

Rồi bực quá hắn đánh bạo vào hỏi:

- Nhị vị ở trong thành hay người ngoại thành mà bây giờ không lo đi về?

Hai người nghe hỏi mới sực nhớ là nhà mình ở trong thành nếu về khuya

cửa thành sẽ đóng chặt không qua được, liền đứng dậy dắt nhau xuống lầu
lấy bạc trao cho chủ tiệm, nói:

- Hãy nhận nốt đi, còn thừa bao nhiêu bữa khác sẽ tính.

Khi hai người đi đến cửa Hẫu Triều thấy cửa thành đã đóng chặt. Vương

Năng nói với Lý Trực:

- Cửa Thành đóng rồi ta không thể về nhà được, chi bằng dắt nhau đến

Thê Hà Lãnh, nằm tại mộ Nhạc Nguyên soái ngủ một đêm rồi mai sẽ về.

Lý Trực khen phải rồi hai người đi đến mộ Nhạc Phi nằm bên bờ cỏ ngủ

khì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.