NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 1137

- Xin Phật gia dung thứ cho chủ tôi, để tôi tình nguyện chịu thế cho chủ

tôi.

Bồ Tát nói:

- Ai làm nấy chịu, thế sao được? Còn ngươi, nay đã xuống âm ty rồi, chớ

có mong trở về dương thế.

Hà Lập nghe nói khóc lóc:

- Xin Phật gia mở lượng từ bi giúp cho kẻ tội đồ này một phen vì kẻ tội

đồ này còn một mẹ già ở nhà năm nay đã tám mươi ba tuổi không ai nuôi
dưỡng. Xin cho tôi về nuôi mẹ, chờ khi người qua đời rồi tôi sẽ xuống đây
chịu tội.

Bồ Tát gật đầu khen:

- Hãy lắm, Hà Lập cũng có lòng hiếu nghĩa đáng khen thay?

Nói rồi sai tả hữu cho trở về dương thế. Hà Lập cúi đầu từ tạ Bồ Tát rồi

theo kẻ thị giả ra khỏi cửa chùa. Nhưng lúc bước ra ngoài không phải
đường cũ lúc nãy mà xung quanh là âm phong thăm thẳm, hắc vụ mang
mang.

Hà Lập đi gần đến xóm kia trông thấy ở đây rất nhiều chó dữ giống như

hổ báo sài lang, lại thấy những bọn quỉ tốt dẫn một bọn tội phạm đi qua đó,
bầy chó kia nhảy tới cắn hết sức hung dữ. Kẻ bị chó cắn cụt tay, kẻ bị lòi
ruột, khiến Hà Lập phát run lên. Chàng phải theo bén gót tên thị giả.

Khi đi qua khỏi xóm chó dữ lại đến chỗ kia, hai bên núi cao lởm chởm,

đá nhọn như mũi gươm, phía dưới vô số những quỷ hình thù đầu trâu mặt
ngựa, bắt những tội phạm đem quăng lên núi đá kẻ bể đầu, người thủng
ruột, máu chảy dầm dề.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.