NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 134

Vì nghĩ vậy nên chàng buồn, uống rượu hơi nhiều, đầu óc choáng váng

phải bỏ ra trước ghế nằm cho cho mát rồi ngủ thiếp đi lúc nào không hay
biết.

Mấy anh em ở trong này tiếp tục ăn uống và nói:

- Lạ thật! Mọi khi Nhạc đại huynh uống rượu với anh em mình thì hay

đàm văn, luận võ với mọi người, cớ sao hôm nay lại ít nói quá vậy? Hay là
có việc gì buồn riêng mà không cho anh em ta biết chăng?

Vì vậy, anh em chẳng còn vui, phần thì đã uống nhiều rượu nên dần dần

đi nghỉ hết chỉ còn một mình Ngưu Cao ngồi lại tha hồ uống mãi.

Một lát sau Ngưu Cao giật mình ngước mặt lên thấy trong phòng vắng

hoe mới biết mọi người đã đi ngủ hết nên nghĩ thầm:

- “Mấy anh em đã đi ngủ hết thì Ngưu Cao này sẽ được tự do phóng túng

khỏi bị ai kềm giữ nữa. Ta sẽ đi ra ngoài dạo chơi thong thả cho sướng”.

Hàng ngày Ngưu Cao bị anh em kềm chế nên chẳng dám buông tuồng

theo tính thô lỗ của mình được, nay chàng đi tự do một mình rất đỗi mừng
rỡ. Chàng chạy xuống lầu bảo chủ tiệm Chấn Tử:

- Mấy anh tôi đã quá chén nên ngủ hết, phiền ông đừng làm mọi người

kinh động. Tôi đi ra ngoài một lát rồi về ngay đấy nhé.

Chấn Tử tưởng thật nên bước theo chỉ đường:

- Tướng công hãy đi về phía Đông này sẽ gặp đồng không mát mẻ lắm.

Ngưu Cao nghe lời, đi thẳng qua hướng Đông, vừa đến ngã ba, chàng

dừng chân ngẫm nghĩ:

- ‘”Bây giờ ta nên đi đường nào để tìm chỗ vui đây”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.