NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 171

Sài Quế liền dừng đao quay ngựa lại bước đến thính đường bẩm:

- Nhạc Phi võ nghệ tầm thường quá, làm sao thượng mã giao phong cho

được.

Trương Bang Xương phụ hoạ:

- Ta cũng nhận thấy võ nghệ Nhạc Phi chẳng bằng Phan vương. Nhạc Phi

cưỡi ngựa chạy theo đến nơi xuống ngựa quỳ sau Sài Quế, Tông Lưu Thú
thấy vậy kêu Nhạc Phi nói:

- Võ nghệ ngươi như vậy mà mơ ước công danh sao được?

Nhạc Phi bẩm:

- Bẩm đại lão gia, chẳng phải là võ nghệ tôi chẳng được tinh thông, song

chỉ vì tôi với Sài vương có tôn ty chi phận, nên tôi chẳng dám giao đấu
thực sự đó thôi.

Tông Trạch bĩu môi đáp:

- Nếu vậy ngươi đừng đến đây chịu khảo thí.

Nhạc Phi lại thưa:

- Ba năm mới gặp hội một kỳ, lẽ nào tôi lại chẳng đi? Nhưng tôi tưởng

khảo thí là cầm cung lên ngựa, múa đao thương cho trúng cách mà định liệt
ưu, chớ như nay tôi với Phan vương thượng trận giao phong, hễ lưỡng hổ
tranh hùng sao cho khỏi một con bị tử thương. Như Phan vương giết tôi
chết thì chẳng nói làm chi, bằng tôi sẩy tay giết chết Phan vương thì dễ gì
êm xuôi? Tôi tin chắc lúc ấy chẳng những một mình tôi mà cả thân tộc tôi
cũng đều bị hại nữa.

Nay xin các vị chủ khảo làm chứng cho chúng tôi, hai bên lập một tờ

giao kết sinh tử, hễ ai chết nấy chịu, không bồi thường nhân mạng, thì tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.