NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 181

Nhạc Phi nói:

- Vì Ngưu đệ chưa rõ lòng nham hiểm của bọn gian thần, nhất định

không khi nào chúng chịu buông tha anh em chúng ta đâu. Chúng ta được
may mắn ra đến đây là nhờ có ân sư giúp đỡ. Nếu mình không tẩu thoát cho
mau thì chúng sẽ kiếm chuyện khác đuổi theo tróc nã, lúc ấy có ăn năn
cũng chẳng kịp.

Anh em nghe nói đều cho là phải rồi giục ngựa theo bén sát Nhạc Phi

không dám chậm trễ.

Trong đêm tối, nhờ bóng trăng soi lờ mờ, năm chàng tráng sĩ kẻ trước

người sau vừa đi vừa chuyện vãn chỉ trong chốc lát đã vượt được hai mươi
dặm đường, bỗng nghe phía sau có tiếng động, Nhạc Phi quay lại xem thì
quả nhiêm có bóng người cưỡi ngựa đuổi theo. Nhạc Phi kinh hãi nói:

- Hay là bộ hạ của Sài Quế theo chúng mình chăng?

Vương Quới nói:

- Sợ gì, chúng mình đi chậm lại chờ chúng nó đến, cho chúng toi mạng

hết một lượt.

Ngưu Cao tán đồng:

- Phải đấy, chúng ta lại sợ lũ chuột nhắt ấy sao? Chi bằng cùng nhau

quay lại Thành đô giết sạch lũ gian thần thâu đoạt Biện Kinh rồi tôn Nhạc
đại huynh lên làm hoàng đế, còn lũ mình làm tướng thì sướng biết chừng
nào, cần gì phải chịu khảo hạch chức Trạng võ cho mệt xác.

Nhạc Phi trợn mắt quát:

- Nói bậy, ngươi điên rồi sao? Từ nay về sau đừng có loạn ngôn như vậy

nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.