NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 245

Phu nhân nghe vậy vội gò cương nhìn vào lùm cây rậm kia thì rõ ràng

hai vợ chồng người vú con đang bồng công từ. Bà vội xuống ngựa chạy đến
bồng con hôn và khóc một hồi.

Vợ chồng người vú hỏi:

- Chẳng hay phu nhân ra trận thắng bại thế nào?

Phu nhân lắc đầu đáp:

- Trời đã giúp cho kẻ địch chiếm cứ thành trì rồi. Ta chắc lão gia và con

ta khó toàn mạng được. Bây giờ chưa biết chúng ta phải nên ẩn trú nơi nào?

Nói đến đây phu nhân tủi lòng rơi lụy, than thở cùng vợ chồng người vú

trong rừng rậm rất bi thảm.

Trong lúc ấy Hàn Thế Trung còn đang mắc trong vòng vây đánh phá tứ

tung mà không sao thoát ra được.

Trong cơn lúng túng, thoạt trông thấy vòng vây địch quân nới lỏng dần,

quân vây trở nên thưa thớt. Hàn Thế Trung lấy làm mừng rỡ nhưng nguyên
soái có biết đâu Ngột Truật đã cầm chân nguyên soái để tràn vào chiếm cứ
ải quan. Trong lúc ấy ải quan đã thất thủ rồi mà Hàn Thế Trung lại mừng
rỡ, nỗ lực phá vòng vây tẩu thoát.

Nguyên soái chạy được một quãng xa chợt thấy một viên tướng Phiên

đang cố rượt bắt một tên tiểu tướng, Hàn Thế Trung nhìn kỹ thì viên tiểu
tướng kia chính là Đại công tử con mình.

Nguyên soái mừng rỡ reo lên:

- Hãy chạy đến đây, có cha đây này.

Công tử cứ việc chạy và la to:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.