NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 504

Vừa nói vừa vung búa nhảy tới chém Lưu Nghê. Bọn gia tướng áp vào

đánh, bị Bang Kiệt chém chết hơn hai mươi đứa, còn bao nhiêu bỏ chạy tán
loạn. Lưu Nghê liệu thế không xong cũng quay ngựa chạy dài. Mạnh Bang
Kiệt không có ngựa làm sao theo kịp, nên đành trở lại lo sắm quan quách
khâm liệm chôn Thái Công nơi phía sau nhà.

An táng xong, Mạnh Bang Kiệt gọi hết gia đinh vào bảo:

- Đã đến nước này, nhất định Lưu Nghê không khi nào chịu buông tha

chúng ta đâu, thế nào nó cũng đến đây báo thù. Bọn ngươi phải mau mau
thu nhặt đồ đạc, dắt cả gia quyến đi trốn hết kẻo mang họa đấy.

Ai nấy nghe nói hoảng kinh vội trốn đi hết, riêng Mạnh Bang Kiệt cũng

góp nhặt tiền bạc cột vào lưng, xách búa ra đi. Chàng toan dắt ngựa ra đã
nghe phía trước có tiếng ngựa hí, tiếng quân reo vang dậy, Bang Kiệt biết
ngay Lưu Nghê đã đem binh đến báo thù, bèn bỏ ngựa chạy ra phía sau
nhảy qua tường tìm đường lẩn trốn.

Nhắc lại việc Lưu Nghê bị Mạnh Bang Kiệt giết chết mấy mươi gia nhân,

thất kinh chạy về phủ, vừa thấy cha mình đang đứng trên thành hóng mát,
liền chạy lên lầu vừa khóc vừa nói:

- Gia gia ơi, hãy cứu con với.

Lưu Dự trông thấy thần sắc con biến đổi, thất kinh hỏi:

- Vì sao con ra nông nỗi này?

Lưu Nghê đem hết các việc thuật lại, và tô điểm thêm để buộc tội cha

con Mạnh Thái Công. Lưu Dự nghe xong nổi giận lôi đình, nghiến răng
hằn học:

- Toàn dân trong Vương phủ này, dầu con chó của ta cũng phải kính nể

huống hồ con ta, sao nó lại dám cả gan giết gia nhân của ta, còn muốn giết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.