NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 506

- Bẩm lão gia, chúng con đã kéo xác Lưu Lân đem ném ra ngoài đồng

nội cho diều quạ ăn hết rồi.

Lưu Dự cười ha hả:

- Hay lắm, thế mới đáng kiếp cho phường nghịch tử.

Đêm hôm ấy Mạnh Bang Kiệt chạy miết cho đến sáng, vừa trông thấy cái

miếu bên đường, liền ghé vào nghỉ chân. Chàng muốn sang Ngẫu Đường
quan để đầu Nhạc Nguyên soái, song chưa biết từ đây đến đó bao xa, phần
thì không có ngựa đỡ chân, còn là một nỗi lo cha con Lưu Dự có thể đem
binh mã theo bắt, một mình khó thể chống cự binh hùng tướng mạnh của
chúng!

Mạnh Bang Kiệt suy nghĩ như vậy quả không sai. Khi Lưu Nghê kéo

quân đến Mạnh gia trang đột nhập vào không thấy ai liền nổi lửa đốt cháy
rụi không còn một ngọn cỏ, rồi truyền quân phi ngựa đi tìm kiếm Mạnh
Bang Kiệt.

Mạnh Bang Kiệt đang ngồi trong miếu lo lắng, bỗng nghe phía sau miếu

có tiếng ngựa hí, chàng bước ra xem thì thấy có con ngựa ai cột ở đó.
Chàng nhìn bốn phía không thấy một bóng người.

Chàng nghĩ thầm:

"Con ngựa này tốt lắm, song không biết của ai. Trong hoàn cảnh cấp

bách này không thể giữ thái độ quân tử như lúc thường được. Thôi để ta
mượn đỡ con ngựa này dùng làm phương tiện thoát thân mới được".

Nghĩ rồi bước ra mở dây cương, nhảy lên ngựa ra roi phi nước đại.

Con ngựa này chính là ngựa của một vị đại vương, đầu đảng của một bọn

lâu la ở tại núi Ngọa Ngưu tên là Nhạc Chân, hôm ấy nhân đến am Nghĩa
Tĩnh đánh cờ chơi với một vị hòa thượng có hai tên lâu la theo hầu, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.