NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 538

Nhạc Nguyên soái chấp thuận ngay. Trương Lập lãnh binh đi thẳng đến

trước ải khiêu chiến, bỗng nghe một tiếng súng nổ vang, có một tướng
xông ra tay cầm thiết côn nạt lớn:

Tướng nào muốn đến đây chịu chết, hãy xưng tên cho mau.

Trương Lập nhìn kỹ quả nhiên là em mình nhưng giả vờ quát:

- Ngươi chớ hỏi tên ta làm gì, cứ hiểu rằng ta là người của Nhạc Nguyên

soái sai đến đây bắt các ngươi là được. Ngươi hãy mau mau tự trói mình để
ta đem về lập công, kẻo nhọc công ta ra sức.

Tướng kia là Trương Dụng cũng biết rõ người ấy là anh mình, nhưng

cũng không thèm nói gì cả, cứ việc vung côn nhảy tới đánh liền. Trương
Lập cũng vung côn đón đánh. Rồi hai người ngầm hiểu ý giả vờ đánh được
mấy hiệp, Trương Lập đánh bậy một đòn quay ngựa chạy dài, Trương
Dụng đuổi theo bén gót khi đến chỗ vắng vẻ, Trương Lập liền quay lại gọi:

- "Bớ em!", Trương Dụng cũng gọi: "anh"! Hai người dừng tay nói

chuyện với nhau. Trương Lập hỏi:

- Tạo sao em được ở chỗ này?

Trương Dụng nói:

- Từ khi bị lạc anh, em đi khắp chốn chân trời vẫn không thấy anh đâu

cả, em lại không biết đâu nương dựa nên mới đến đầu Tào Thành, hắn
phong em làm chức Tổng binh giữ ải Trà Lang. Em muốn đại huynh đầu
hàng luôn chỗ này để anh em mình sum họp và hưởng sự giàu sang.

Trương Lập nói:

- ý nghĩ của em sai rồi, vì trước kia anh em ta không chịu đầu giặc Kim

nên mới trấn cha mẹ bỏ đi. Nay Tào Thành và Tào Lượng là hai tên phản

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.