NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 592

- Được rồi, muốn biết rõ căn nguyên bị bắt và cái chết của các ngươi, hãy

theo một tên đầu mục của ta đi ra ngoài kia xem thì biết.

Nói rồi cho gọi một tên đầu mục dẫn Vua tôi Cao Tông đi ra ngoài. Đến

đây lại thấy hai bên vách đáy những bức tượng.

Lý Can hỏi tên đầu mục:

- Những bức tượng này là sự tích chi vậy?

Đầu mục đáp:

- Đó là sự tích Lương Sơn Bạc, Đại vương Tống Giang xuất thần. Còn

đại vương của ta đây chính là người ở Bắc Kinh rất có đanh vọng, xưng là
Lãng Tử Yến Thanh, vì thấy Tống đại vương một đời trung nghĩa lại bị
gian thần hại chết một cách oan ức, nên người vừa chán đời vừa căm hận
như vậy.

Lý Can nghe nói liền xem qua các bức tượng hồi lâu rồi gật đầu lẩm

bẩm:

- Đúng là sự tích này đây.

Nói rồi tức khóc rống lên kể lể tiếc thương Tống Giang một bậc trung

nghĩa mà bị thác oan. Rồi lại nổi giận lôi đình mắng nhiếc Yến Thanh
không tiếc lời, Lý Can nhiếc:

- Yến Thanh, mi quả là đứa vong ân bội chúa, đã bất tài chẳng biết làm

sao giết cho được Thái Kinh và Đồng Quân là bọn gian thần để báo thù cho
chúa minh, lại tham sinh úy, tử bỏ đến ở chốn này hưởng sự sung sướng
một mình.

Lãng Tử Yến Thanh ngồi bên trong nghe Lý Can mắng nhiếc thậm tệ,

không một chút tức giận lại nghĩ thầm: "Lão già này mắng ta như vậy có lý

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.