NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 622

- Tôi xin đi cho.

Nhạc Nguyên soái nói:

- Hôm nọ Cao tướng quân giết binh tướng của chúng quá nhiều, chúng

căm thù không đội trời chung thì đến đó làm sao cho tiện? Nhưng nếu
không để cho tướng quân đi thì chắc chắn không ai can đảm bằng.

Nhạc Nguyên soái nói đến đây ra vẻ suy nghĩ rồi kêu Trương Bảo lấy y

phục Văn quan ra cho Ngưu Cao thay đổi.

Ngưu Cao thay đổi y phục xong tạ Nguyên soái ra đi Nguyên soái trong

lòng bùi ngùi thương xót vì e Ngưu Cao chuyến này khó sống được mà về.
Bọn anh em cũng đưa đi xuống nửa núi, lại dặn dò:

- Hiền đệ có đi thì phải cẩn thận, ăn nói phải dè dặt nhé.

Ngưu Cao thản nhiên đáp:

- Đã là đại trượng phu thì tùy cơ ứng biến, có gì mà phải lo sợ? Duy có

một điều tôi xin gửi gắm cho mấy anh em, tôi có ba người em mới kết
nghĩa, nếu như tôi có sơ sẩy điều chi thì chư huynh nên đối với họ cũng
như tôi vậy tôi xin cảm ơn vô cùng.

Anh em ai nấy đều sa nước mắt nói:

- Đã là anh em cả thì ai cũng vậy, khỏi phải dặn dò làm chi, chúng ta chỉ

cầu trời phù hộ cho hiền đệ an toàn mà thôi.

Nói rồi từ biệt nhau kẻ trở về núi, người đến thẳng đến dinh Phiên.

Ra đi chuyến này, Ngưu Cao cũng rưng rưng ngấn lệ, nhưng chàng vội

lau đi ngay, vì chàng sợ xuống đến dinh Phiên chúng nó cho mình nhát gan
sợ chết. Vừa đi vừa nhìn xuống y phục của mình, chàng tức cười, lẩm bẩm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.