NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 727

Lúc ấy Vương Uyên làm đại Nguyên soái thống lĩnh binh quyền, tuy tuổi

tác đã ngoài chín mươi mà vẫn giữ một lòng trung can nghĩa khí, quyết lo
gánh vác giang sơn một mình.

Một hôm đại Nguyên soái nhóm hết chư tướng, truyền lệnh:

- Mai đây là ngày Sương giáng Tiết kỳ, chư tướng phải tề tựu đủ mặt tại

giáo trường để tế cờ, thao luyện binh mã không ai được trái lệnh.

Sáng hôm sau vừa mới canh năm, chư tướng đã tập trung đến giáo

trường chờ lệnh, duy có hai tên tả hữu Đô Đốc là Miêu Phó và Lưu Chánh
Ngạn không đến. Vương Uyên tra điểm thấy vắng mặt vội cho người gọi
đến.

Giây phút sau, quân trở về bẩm:

- Hai vị Đô Đốc đều mắc phụng chỉ lên Tây Sơn săn bắn thành thử không

đến được.

Vương Nguyên soái trong lòng rất ngờ vực, nhưng không biết làm sao,

đành phải bỏ qua, đôn đốc chư tướng tế cờ rồi thao luyện binh mã mấy
tiếng đồng hồ mới trở về nhà.

Khi về đến cầu Chung An bỗng gặp hai tên tả hữu Đô Đốc đang uống

rượu say mèm đi xiên bên này, vẹo bên kia, mồm chửi rủa Vương Nguyên
soái, xung quanh có gia tướng theo đỡ.

Hai vị Đô Đốc vừa thấy mặt Vương Uyên thì thất kinh hồn vía, vừa

muốn quay trở về nhưng Vương Uyên đã đến đứng sừng sững trước mặt.
Hai người cúi đầu vái Vương Uyên rồi vòng tay đứng nghiêm bên vệ
đường.

Vương Nguyên soái trỏ vào mặt hai người, quở mắng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.